Livestream giám định đồ cổ - Phần 1: Bì thi ngàn năm • Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-06-04 18:11:55
Lượt xem: 291
Anh ta nhìn chằm chằm đôi chân phía trước mặt, đưa tay ra bịt kín miệng mình.
Bà nội anh ta ngồi trên ghế một lúc rồi đứng lên đi một vòng quanh phòng làm việc gọi tên của Chu Thịnh.
Chu Thịnh nấp dưới bàn làm việc, một chút cũng không dám nhúc nhích.
Cho đến khi không nghe thấy tiếng bước chân của bà ấy nữa, Chu Thịnh mới dám cầm điện thoại, nhanh tay lẹ mắt gỗ chữ lên màn hình.
[Mẹ kiếp! Mộ Dung Nguyệt, tôi cho cô một trăm vạn, cô mau cứu tôi, tìm mấy đạo sĩ đến nhà tôi nhanh đi.]
Tôi lắc đầu.
"Tôi đã nói tôi không biết đạo sĩ nào lợi hại hả, cũng chẳng thể cứu được anh."
"Bì thi sau khi thay da thành công, nó sẽ ăn người thân của chủ thể trước.
Hiện tại trong nhà chỉ còn mỗi anh, nếu không ăn được anh thì cũng sẽ tạm thời không đi tổn thương những người khác. Bây giờ chỉ cần anh mau chạy, hàng xóm của anh cũng sẽ an toàn."
"Nếu anh cứ ở lì trong đây thì đêm nay ít mất bảy người sẽ chiết. Vì mạng sống của mọi người, hãy nghe tôi mau đi khỏi đây."
Vẻ mặt Chu Thịnh hoảng loạn.
"Được, vậy tôi, tôi đi đâu bây giờ? Đúng rồi, quán bar dương khí mạnh, tôi đến đó."
[Quán bar có dương khí cái đầu cậu! Những người đó hư thận hết mợ rồi! Cậu nghĩ gì thế, đến đồn cảnh sát đi!]
[Đúng! Hoặc là ngồi tàu điện ngầm đi! Tàu điện ngầm cũng nhiều người nữa]
[Nhưng nửa đêm tàu điện ngầm ngừng chạy rồi, không được!]
[Hay là đến sân bay, ngồi máy bay bay sang nơi khác, chẳng lẽ bì thi kia còn có thể bay chắc?]
Khu bình luận năm người mười ý khiến đầu óc Chu Thịnh rối loạn không thể suy nghĩ được.
"Được, máy bay, tôi ngồi máy bay."
Chu Thịnh chui ra từ gầm bàn, chộp lấy chiếc ví trên đó.
"A Thịnh, thì ra con ở đây--"
Giọng nói trầm thấp của bà anh ta từ cửa truyền đến khiến anh ta cứng đờ người xoay qua, chỉ thấy bà ấy đứng đó, một tay vịn tay nắm cửa, cười cười nhìn anh ta.
"Sao lại chưa ngủ, vừa rồi trốn đi đâu thế?"
Chu Thịnh sắp khóc thật rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/livestream-giam-dinh-do-co/phan-1-bi-thi-ngan-nam-chuong-10.html.]
"À con.. Con không ngủ được, con định ra ngoài ăn khuya với bạn một tí, lát nữa con về nha."
Môi Chu Thịnh run run, kiếm đại một cái có nói ra.
Nhưng bà anh ta lại cương quyết không cho.
"Đã giờ này rồi, ăn khuya gì mà ăn khuya! Con không được đi!"
"Đây là bạn thân của con, đã rủ con nhiều lần, không đi không được, bà ơi"
"Không là không, bà đã hứa với bố con là sẽ trông chừng con, nếu con không muốn ngủ thì đi xem TV với bà nội đi."
Bà ấy đi qua ngồi xuống ghế sô pha, bật TV lên.
Chu Thịnh đi đến bên cạnh, cầm điện thoại rồi nhìn tôi với ánh mắt cầu cứu.
[Tôi nên làm gì đây?]
Trong đầu thầm nhớ lại đặc điểm của bì thi mà ông nội đã nói với tôi. Bì thi bình thường thì chỉ biết máy móc bắt chước hành vi lúc còn sống của chủ thể, sẽ không thể tự suy nghĩ được.
Nhưng ở đây lại không giống, trên da của nó đã xuất hiện những đường vân mảnh rồi, nó là một bì thi ngàn năm, đã sớm có suy nghĩ riêng.
[Sắp tới lúc bì thi thay da rồi, nên nó muốn anh phải luôn ở cạnh nó, phòng ngừa anh chạy mất. Trước tiên anh hãy cứ nghe lời đi, đừng làm nó nghi ngờ.]
[Tuy rằng lúc thay da là lúc nó yếu ớt nhất nhưng lại là một bì thi ngàn năm nên dẫu nào cũng mạnh hơn anh. Nhớ kỹ tuyệt đối không được chọc giận nó!]
Ngón tay Chu Thịnh run rẩy, điên cuồng donate mấy chiếc du thuyền cho tôi.
[Mộ Dung Nguyệt, tôi thừa nhận lúc trước tôi nói chuyện không phải phép với cô, đều là do tôi có mắt như mù, xin cô cứu tôi đi!]
[Tôi nghe theo lời nó thì chẳng phải là ngồi ở đây chờ chiết sao? Cmn tôi phải làm gì bây giờ?]
Hốc mắt Chu Thịnh ửng đỏ, người hâm mộ trong khu bình luận cũng sôi nổi đi theo năn nỉ.
[Hu hu chủ phòng ơi, tôi sai rồi, lúc trước không ne nghi ngờ cô. Tôi là fan cứng của Chu Thịnh, không thể để mặc anh ấy ch.ết được, cô nghĩ cách giúp anh ấy đi!]
[Đúng vậy! Đây là liên quan đến mấy mạng người lận đó không chỉ riêng Chu Thịnh đâu, chẳng phải cô nói nó sẽ g.i.ế.c bảy người sao?]
[Làm sao bây giờ? Hay là báo cảnh sát đi!]
[Báo án nói có bì thi hả? Rồi coi cảnh sát có chịu tin cậu không.]
Chu Thịnh vẫn đang ấn donate du thuyền liên tục cho tôi, tôi vội trấn an anh ta.
[Anh đừng kích động nữa, vẫn có biện pháp mà.]