Livestream giám định đồ cổ - Phần 2: Huyết Thi đến • Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-06-05 08:02:07
Lượt xem: 297
"Hả? ừm cái này, đây là thêu bện vòng, còn cả lụa ám hoa, không thể nào, thứ này sao có thể bảo quản tốt được?"
Ông ấy sờ sờ đôi giày thêu, lại cầm lấy nó đưa lên chóp mũi ngửi, sau đó chân mày liền nhíu lại.
"Thì ra là mùi sáp mỡ tử thi, chẳng trách được!"
"Nhãi con chúc mừng con nha, vừa rồi là do ông nội nhìn lầm, đây xác thật là giày đầu thời nhà Minh, đồ tốt đó! Một đôi này cũng hơn hai mươi vạn."
"Cháu là bạn học của Tiểu Nguyệt nhà ông phải không, không bằng như này, ông ra giá hai mươi ba vạn, cháu đem đôi giày này bán cho ông, thấy thế nào?"
Ông nội nhìn đôi giày mà thèm muốn chảy nước miếng, Tôn Khả Khả tức đến mức chân mày lá liễu muốn dựng ngược lên, giơ tay ra giật lại đôi giày, rôi trợn mắt nói:
"Giả bộ cái gì! Vừa rồi còn nói cái này là đồ giả, bây giờ lại đổi miệng, ông cháu các người định hợp lại lừa gạt người khác đúng không?"
"Khó trách Mộ Dung Nguyệt từ hồi cấp ba đã thích gạt người, ra là học từ ông!"
[Đúng rồi đó. Nãy nói khác giờ nói khác, này là ông đang đánh yểm trợ cho cháu gái hả?]
[Tôi thấy không phải đâu, hẳn vừa rồi bên ngoài tối quá nên ông nội chủ phòng nhìn không kỹ đấy.]
[Mà sáp mỡ tử thi có mùi thế nào, tôi vừa chụp lại dáng vẻ ông ấy ngửi, nhìn không giống diễn lắm.]
[Nói cái gì cũng đều là mấy người nói, thuy quân lợi hại ghê, mướn hết bao nhiêu tiền mà đánh c.h.ế.t sống cũng không thừa nhận đấy!]
Tôi kéo ông nội qua xong nháy mắt với ông một cái.
"Khụ khụ.. ông nội nói tầm bậy gì vậy, kia là đồ mới trộm từ dưới đó lên, bộ muốn mua là mua hả?"
Ông ấy chợt ngộ ra.
"Hèn chi lại chống chế nói món đó là đồ giả, còn dùng mưu mẹo với ông nữa!"
Rồi ông nhìn Tôn Khả Khả với ánh mắt nghiêm túc.
"Cô gái nhỏ à, đầu cơ trục lợi văn vật là trái pháp luật, thứ này bọn ông không nhận của cháu. Tuổi còn nhỏ thì đừng nên đi lầm đường, nhanh đem đôi giày này về rồi giao nộp cho quốc gia đi."
Đôi mắt Tôn Khả Khả gần như trợn ngược.
"Ban đầu vốn chỉ muốn vạch trần Mộ Dung Nguyệt là kẻ dối trá nhưng ai ngờ đúng là ông nào cháu nấy."
"Mộ Dung Nguyệt tôi đã cho cô cơ hội rồi, cô lại sống chiết không nhận thế thì đừng trách tôi."
Tôn Khả Khả cong môi cười đắc ý, đưa tay lấy từ trong túi ra ra một món đồ khác.
"Trừng con mắt của mấy người to lên xem đây là cái gì!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/livestream-giam-dinh-do-co/phan-2-huyet-thi-den-chuong-5.html.]
Trên tay Tôn Khả Khả cầm một chiếc khăn tay, cùng chất liệu với đôi giày lụa ám hoa màu đỏ đào.
Cô ta cầm một phần chiếc khăn tay, tôi với ông nội thò đầu lại gần nhìn chằm chằm vào chất liệu.
Ông nội kích động đến tay cũng rung lên theo.
"Ha! Nó cùng chất liệu với đôi giày, còn được bảo quản tốt như vậy, đúng là hiếm gặp!"
"Đây là thêu bện vòng, cô gái nhỏ thả lỏng tay ra để ông xem rốt cuộc này là thêu cái gì?"
Tôn Khả Khả nhịn cười đến bả vai run run xong cô ta buông tay ra, nhìn thấy hình thêu trên đó, tôi với ông nội đều sững người. Thế mà trên đó thêu một con heo Peppa!!
"Ha ha ha! Tôi không cười ch.ết hai người không vừa lòng hả, chẳng phải nói đây là thêu bện vòng sao? Vậy đây là khăn thời nhà Minh hả?"
Tôi với ông nội há hốc mồm hệt như hai kẻ ngốc.
Khu bình luận lập tức bùng nổ.
[Ha ha ha quỷ gì vậy trời ha ha ha.]
[Tôi cười tới lộn mèo tại chỗ luôn, kích kích quá kích thích rồi. Heo Peppa thời nhà Minh ha ha ha...]
[Tụi bây đâu? Sao lại biến mất rồi, tấy hết nối rồi đúng không?]
Tôi nhìn chiếc khăn tay chằm chằm, nghĩ trăm ngàn lần cũng không ra.
"Không thể nào, trên đây cũng có sáp mỡ tử thi, khẳng định chung mộ với chiếc giày kia."
Ông nội tôi chau mày.
"Sợi tơ này hình như vẫn còn mới, nhưng cũng không đúng, chờ ông đi lấy kính lúp một chút."
Tôn Khả Khả hưng phấn đi qua đi lại trong phòng.
"Thấy chưa, tôi đâu nói gạt mấy người, cái hình heo Peppa kia hôm trước chị dâu của tôi vừa mới thêu lên."
"Chất liệu của chiếc khăn tay với giày thêm cả kỹ thuật thêu đều giống hệt nhau, có phải đã chứng minh được đôi giày kia thật chất không phải của triều đại nhà Minh?"
"Mọi người trong phòng livestream lắng nghe tôi đây này, nếu không nhờ tôi thì không biết Mộ Dung Nguyệt còn lừa thêm bao nhiêu người nữa! Tôi đây chính là một người công chính liêm minh, không nhìn nổi người khác giở trò bip bợm!"
[Cô làm đúng lắm! Giơ tay lên like một cái]
[Chắc chắn là thế rồi, tôi đã sớm nghi ngờ Mộ Dung Nguyệt lừa gạt xem người coi livestream, coi mọi người là đồ ngốc xoay mòng mòng!]
Thấy số người ủng hộ ngày càng nhiều hơn, Tôn Khả Khả mừng như mở cờ trong bụng, cầm điện thoại qua chụp một đống ảnh ấm sành bình hoa ngoài hành lang.
"Tôi nói cho mọi người biết, nhà bọn họ bán đồ cổ lừa gạt người khác đó, dù sao ông nội Mộ Dung Nguyệt trước kia chính là ..Khụ khụ, kệ đi dù sao trong lòng mọi người hiểu rõ là được."