Lúc này tôi hoàn toàn thất vọng về gia đình. Tôi đã chết. - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-10-29 09:38:41
Lượt xem: 35
Sau bữa cơm tối, Hứa Trạch lại gọi vào di động của tôi .
Lần này , tôi thực sự đã được đón tiếp.
Cơn giận của em trai tôi cuối cùng cũng tìm được phát tiết ra ngoài:
" Hứa Đào!! Ngươi là tên súc sinh sao? Chị gái mình kết hôn ngươi cũng không về nhà , điều này làm bố mẹ rất buồn . Chị có phải hay không cảm thấy vời khi chơi khăm chúng tôi sao? "
Im lặng một lúc.
Một giọng nam khàn khàn phát ra từ đầu bên kia của điện thoại .
"Tôi là bạn trai của cô ấy."
"Cô ấy nói gia đình anh thật đáng ghét , cô ấy sẽ không quay lại bọn họ nữa."
" Đừng gọi nữa ."
Điện thoại cúp máy.
Hứa Trạch trợn mắt không dám tin , một lát sau , hắn đột nhiên tức giận đá văng ghế , chửi bới .
Nhưng tôi lúc đó đã cứng đờ và mất hết sức lực.
Khoảnh khắc giọng nói vang lên .
Tôi bị cưỡng ép kéo vào đoạn ký ức đó .
Trước khi chết , tôi đã lỡ chuyến tàu cao tốc cuối cùng vì công việc quá nhiều.
Tôi chỉ có thể đi taxi đến bến xe buýt tuyếp theo .
Người lái xe là một thanh niên xanh xao với đôi mắt u ám .
Nhìn quen quen nhưng đầu óc tôi lúc đó buồn ngủ quá , tôi ôm chiếc túi sau đó tựa vào cửa xe .
Lúc đầu , mọi thứ đều bình thường.
Anh ta nói chuyện với tôi, như cách mà tất cả các tài xế đều làm .
Lúc này , Hứa Kiều đột nhiên gọi điện tới .
Là một tân nương, trước đêm hôn lễ diễn ra chị ta không quên gọi khiêu khích tôi.
"Đào Đào , ngày mai ta muốn gả cho Tống Phi , thật đúng là có chút hưng phấn không ngủ được."
Cô ta nhẹ nhàng nói : " Cảm ơn em đã đưa anh ấy về nhà."
Tôi mấp máy môi, giọng nói đè nặng lửa giận:
" Hứa Kiều, Chị còn phải sửa dụng những lời lẽ kinh tởm và thủ đoạn bẩn thỉu này bao nhiêu lần nữa mới chán ? "
Chị ta dường như hoàn toàn không biết.
Ngữ khí thậm chí còn nhẹ nhàng và ngọt ngào hơn.
"Cứ quyết định vậy đi, ngày mai hôn lễ ngươi nhất định phải tới."
Tôi cúp máy , không khỏi thở gấp , lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội
Tài xế đột nhiên nói : “Cô và gia đình cãi nhau à ? ”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/luc-nay-toi-hoan-toan-that-vong-ve-gia-dinh-toi-da-chet/chuong-7.html.]
Tôi cau mày ngẩng đầu lên , mới phát hiện ra rằng chiếc xe đã được đưa đến một nơi hoang vu phía ngoại ô từ lúc nào đó .
Tim tôi đập rất nhanh , tôi buộc mình phải trấn tĩnh lại hỏi hắn ta: "Anh muốn bao nhiêu ? "
Có thể thứ hắn muốn không phải là tiền.
Làm việc quá giờ liên tục khiến tôi vô cùng mệt mỏi , tay chân trở nên yếu ớt , tôi không thể thoát khỏi sức lực của một chàng trai trẻ .
Hắn ta bịt miệng tôi và kéo tôi vào rừng .
ban đêm gió rất yên tĩnh và ánh trăng nhu hòa chiếu sang mặt đất.
Trong khi hắn ta đang bóp cổ tôi , hắn ta tát tôi rất mạnh.
Hắn nói , con khốn , cô có phải hay không hối hận khi bỏ rơi tôi không?
Ngươi cũng chính là cái kẻ có tiền, dựa vào cái gì mà xem thường ta?
Cầu xin sự tha thứ à, hãy sửa như một con ch.ó ta có thể sẽ để cô đi.
Nhưng tôi thậm chí còn không biết hắn ta là ai và đang nói gì.
Ngươi là ai ?
Bàn tay hắn ta đang bóp cổ tôi bỗng nhiên lỏng ra.
Thay vào đó hãy chạm nhẹ vào mặt tôi .
Hắn nói , Hắn là người đàn ông của tôi.
Tôi luôn cảm thấy hắn ta không phải là hoàn toàn xa lạ.
Nhưng tôi không thể nhớ mình đã từng gặp anh ta ở đâu.
Tôi vùng vẫy bằng tất cả sức lực của mình giãy dụa, vậy mà thực sự đã chạm vào chiếc điện thoại.
Phím tắt sẽ gọi lại cuộc gọi gần đây nhất .
Hai tiếng vang lên.
Hứa Kiều đầu dây bên kia không chút do dự lựa chọn cúp máy .
Người đàn ông nhận ra mánh khóe này, hắn cười một cách tàn nhẫn , nhét điện thoại vào túi , rồi bẻ gãy từng ngón tay trên bàn tay phải của tôi.
Trong túi hắn, còn chứa một con d.a.o găm nhỏ.
Tôi thời điểm đó còn có chút ý thức, tôi cảm thấy lưỡi d.a.o đang từ từ cứa vào bàn tay trái của mình.
Cổ tay bị kéo từng chút một và cưa xuống.
Mũi d.a.o lại tiếp tục đưa vào má tô, kéo xuống một đường xé toạc khuôn mặt .
Hắn ta nói : " Con tiện nhân này, xem ngươi còn có thể dùng gương mặt này để quyến rũ người khác không? ."