Lưu đày thần y mang theo không gian chạy nạn - Chương 1023
Cập nhật lúc: 2024-09-18 13:51:17
Lượt xem: 56
Hách Tri Nhiễm bất đắc dĩ nở nụ cười với Mặc Cửu Diệp, sau đó hất cằm về phía cửa.
"Nếu đại phu tới rồi, không cho ông ta kiểm tra thử, sợ là buổi tối mọi người đều sẽ không ngủ được."
"Ừm." Mặc Cửu Diệp đáp một tiếng, từ bên trong mở cửa phòng ra.
Mặc lão phu nhân và Hách phu nhân cùng đi, phía sau còn có một lão giả để râu thoạt nhìn trên dưới năm mươi tuổi.
Mặc Cửu Diệp cho người vào phòng.
"Đại phu, làm phiền người kiểm tra thử giúp nhi tức nhà ta."
Từ khi Hách Tri Nhiễm phát hiện mang thai, vẫn luôn tự mình kiểm tra trong không gian, chưa bao giờ đi tìm đại phu nơi này.
Nàng cũng muốn mở mang thử bản lĩnh của y giả tại thời đại này, vươn một cổ tay ra một cách rất phối hợp.
Đại phu đặt hòm thuốc xuống, ngồi trên ghế bắt mạch cho Hách Tri Nhiễm, không bao lâu sau thì đã thấy ông ta bắt đầu nhíu mày.
"Ngươi đang mang thai song sinh ư?”
"Nội tử xác thực mang thai song sinh, đại phu có cách gì hay không?"
Mặc Cửu Diệp sốt ruột hỏi.
Hắn vốn tưởng rằng mình đã học được cách phẫu thuật sinh mổ, nhưng nghĩ đến đối tượng cần làm phẫu thuật là tức phụ mình, hắn phải tự tay dùng d.a.o rạch bụng của tức phụ, nghĩ tới tình cảnh đó, hắn lập tức tự nhiên dâng lên một cảm giác ngột thở.
Nếu đại phu có thể nghĩ cách để tức phụ thuận lợi sinh nở, giảm bớt khâu động dao, như vậy chẳng những bản thân hắn không cần chịu đựng áp lực tâm lý lớn lao, trên làn da hoàn hảo của tức phụ cũng sẽ không để lại dấu vết gì. Đại phu đứng lên, hết cách lắc đầu.
Ngược lại ông ta hiểu chuyện hơn bà đỡ đẻ Triệu nhiều, không có mở miệng ở trong phòng, mà là trước một bước đi ra cửa phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/chuong-1023.html.]
Ngoài Hách Tri Nhiễm ra, mọi người đều đi theo.
Đại phu đứng ở trong viện, không lòng dạ nào xem xét tứ hợp viện độc đáo, trầm giọng nói:
"Từ mạch tượng của nàng ấy, người lớn và hài tử đều rất khỏe mạnh."
"Đại phu, ý của ngươi là, nội tử sinh đẻ tuyệt đối không có vấn đề đúng không?"
Nghe thấy câu nói này, Mặc Cửu Diệp quả thực có thể nói là vui mừng, chỉ cần tức phụ và hai hài tử đều khỏe mạnh, hắn còn có điều gì đáng lo lắng chứ?
Nhưng chỉ phút chốc, tâm trạng đẹp đẽ của hắn đã bị lời nói của đại phu kéo xuống đáy cốc.
"Lão phu ta hành nghề y nhiều năm, cũng không phải chưa từng gặp phụ nữ mang thai song sinh, trước khi bọn họ sinh, người lớn và hài tử đều vô cùng khỏe mạnh, nhưng người thật sự có thể thuận lợi đẻ ra thai song sinh và mẫu tử bình an, đã ít lại càng ít."
Đại phu nói xong, đã đi ra ngoài viện, trong miệng còn nói:
"Sức khỏe của vị phu nhân này không có vấn đề, có thể thuận lợi sinh đẻ hay không phải xem tạo hóa của nàng ấy, mặc cho lão phu ở lại nơi này cũng là bất lực, như vậy thì không nán lại nữa."
Mặc lão phu nhân thấy đại phu muốn rời đi, bước nhanh tới ngăn người lại.
"Đại phu, xin người ở lại, một khi nhi tức nhà ta sinh gặp phải nguy hiểm gì, người cũng có thể kịp thời cứu chữa, người yên lòng, bọn ta bằng lòng bỏ ra phí chẩn bệnh gấp mười lần giá cả như thế nào?"
Bà cũng là sốt ruột, vốn mời đại phu tới đây, chính là vì để khi Hách Tri Nhiễm sinh đẻ được có thêm bảo đảm.
Nếu đại phu đi rồi, lỡ như tức phụ gặp nguy hiểm, bọn họ chẳng phải ngay cả một tia hy vọng cũng không có sao?
Lúc này Hách phu nhân tuôn chảy cả nước mắt, bà ấy thầm mắng Trương Tam và lão gia nhà mình làm việc bất lực ở trong lòng.
Trương Tam rời khỏi nơi này cũng đã hơn một tháng, đến lúc này lại hoàn toàn không có tin tức.