Lưu đày thần y mang theo không gian chạy nạn - Chương 1239
Cập nhật lúc: 2024-09-27 09:12:06
Lượt xem: 98
Mặc Cửu Diệp biết tính cách của phụ thân, nếu không nói nhiệm vụ khẩn trương hơn, ông sẽ cho rằng mình không để ông tham dự quá nhiều.
Người Mặc gia có một người tính một người, trước giờ đều sẽ không xảy ra tranh chấp vì làm nhiều chuyện hơn, mọi người hận không thể bản thân làm nhiều tí.
Quả nhiên, Mặc Kình nghe Mặc Cửu Diệp bảo ông chế tạo bom, số lượng phải đảm bảo cung ứng tiền tuyến, chợt không còn cảm thấy mình bị xem nhẹ nữa.
"Được, chuyện này giao cho cha đi làm, cam đoan cung ứng được."
Mặc Cửu Diệp thu xếp toàn bộ sự việc xong, sau khi xác định không có gì bỏ sót, trong ngày huynh đệ Mặc gia bắt đầu điểm binh xuất phát.
Hách Tri Nhiễm sớm đã nghĩ tới, thánh chỉ vừa đến, nam nhi Mặc gia sẽ lập tức lĩnh binh ra chiến trường.
Trước kia khi nam nhi Mặc gia xuất chinh không có nàng, bọn họ ra chiến trường thắng bại và việc có bảo toàn được tính mạng hay không chỉ có thể dựa vào bản lĩnh thật sự của mình, hiện giờ thì khác, nàng đến đây tuyệt đối không cho phép người Mặc gia gặp nguy hiểm nữa.
Bởi vậy, ngay từ ngày thứ hai trở về Tây Bắc, nàng đã mua một lượng lớn áo chống đạn trong ứng dụng mua sắm Taobao.
Áo chống đạn là thần khí bảo vệ tính mạng tốt nhất, cho dù là huynh đệ Mặc gia hay bộ hạ cũ và tư binh, mỗi người một áo.
Hách Tri Nhiễm còn cho Ngũ ca một chiếc ống nhòm mini, để hắn ta ở bên Nam cảnh thuận tiện quan sát tình hình địch.
Ngoài ra, các loại thuốc mê, thuốc giả và phấn hùng hoàng cũng là không thể thiếu, đặc biệt là người Nam Cương quen dùng những thuật cổ độc này, có mấy dược vật này trong người cũng có thể bảo đảm tính mạng không lo.
Tóm lại, chỉ cần là những thứ Hách Tri Nhiễm có thể nghĩ đến, đều đã chuẩn bị đầy đủ giúp người nhà xuất chinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/chuong-1239.html.]
Dù sao có một số vấn đề nguồn gốc của đồ vật cũng không cần nàng giải thích, toàn bộ do Mặc Cửu Diệp phụ trách.
huynh đệ Mặc gia vô cùng cảm động với điều này, xưa kia bọn họ ra chiến trường, căn bản không có nhiều thứ bảo vệ tính mạng như vậy, có thể thấy Cửu đệ và Cửu đệ muội coi trọng bọn họ.
Các huynh đệ đều biết, các thứ này hết sức quý báu, e rằng cả vương triều Đại Thuận chỉ có hai phu thê Cửu đệ có thể lấy ra được.
Có nhiều món đồ bảo vệ tính mệnh như thế, còn có một đội ngũ sở hữu vũ khí nghịch thiên như bom, lần này bọn họ xuất chinh muốn không toàn thắng cũng khó.
Đương nhiên, từ trước đến nay huynh đệ Mặc gia sẽ buông thả trạng thái tâm lý, sẽ không vì có được quá nhiều thứ người khác không có mà sơ suất.
Phân phối xong, trong ngày các huynh đệ Mặc gia bèn chuẩn bị xuất phát.
Còn không đợi bọn họ ra khỏi thôn, phần lớn quan viên trong cảnh Tây Bắc giống như đã hẹn trước, xếp hàng thành một đội ngũ dài đi tới thôn Tây Lĩnh.
Nói là đội ngũ dài, thật ra số lượng quan viên có hạn, chỉ là người khiêng rương lớn trong đội ngũ của bọn họ thì đã nhiều hơn số lượng quan viên rất nhiều.
Mấy ngày nay dân làng thôn Tây Lĩnh đúng là đã mở rộng tầm mắt.
Đầu tiên là công công trong hoàng cung cưỡi con ngựa cao to đến Mặc gia, nói là truyền thánh chỉ của hoàng thượng.
Tiếp theo chính là bên Mặc gia đột ngột xuất hiện vô số binh lính, những người này căn bản không có tiến vào từ cửa thôn, chẳng lẽ là từ trên trời giáng xuống?
Mấy việc này còn chưa đợi bọn họ kinh ngạc xong, hôm nay lại có nhiều người làm quan như vậy đến đây, toàn bộ chạy sang phía chân núi.
Lại nhìn những cái rương lớn được người ta đang khiêng trên tay, dễ nhận thấy chính là chứa các loại lễ vật. Chẳng lẽ là Mặc gia phát đạt rồi? Người làm quan đều xếp hàng đến tặng quà...