Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mặt Nạ Của Em - Chương 24

Cập nhật lúc: 2024-10-05 16:46:22
Lượt xem: 31

"Nhiễm Nhiễm." Bên kia điện thoại có chút nghẹn ngào, "Chúng ta liên lụy con rồi..."

 

Lâm Tẫn Nhiễm sững sờ, viền mắt nóng lên, cô cố gắng kiềm chế, "Mẹ nói gì vậy, không có cha mẹ thì con sống được tới bây giờ sao, hơn nữa, lúc trước mẹ đã chi một số tiền lớn cho con phẫu thuật khuôn mặt, từ trước tới giờ con không hề cảm thấy liên lụy, không phải sao?..."

 

"Nhiễm Nhiễm..."

 

"Được rồi, mẹ đừng nói nữa. Mẹ, hai người là người thân duy nhất của con mà."

 

Bởi vì là duy nhất, cho nên làm sao có thể liên lụy được.

 

Năm đó, sau khi cô tỉnh lại luôn không chịu nói chuyện, không ai biết cô là ai, cho nên chỉ có thể để cô trong bệnh viện. Sau khi cha nuôi và mẹ nuôi đến, bọn họ ở cùng cô rất lâu, cũng nói chuyện với cô rất nhiều. Mẹ còn sờ đầu, nói chuyện với cô, giúp cô không sợ hãi nữa...

 

Lúc đó, cô còn nhỏ nhưng lòng đã c.h.ế.t rồi, cha ruột bỏ lại cô và em gái, cũng vì vậy mà em gái c.h.ế.t trong n.g.ự.c cô...

 

Cô rất hận, rất hận, cũng không muốn trở về Chu gia nữa.

 

Lúc những người đó hỏi cha mẹ của cô ở đâu, cô nói c.h.ế.t rồi. Hỏi cô có còn người thân không, cô lắc đầu. Hỏi tên của cha mẹ cô, cô quên mất. Chỉ giả vờ quên thôi, cô không muốn bọn họ đưa cô về, cho nên giả vờ mất trí nhớ.

 

Sau đó, cha mẹ của bây giờ mang cô đi, bọn họ biết là phẫu thuật khuôn mặt cho cô cần tốn một nửa số tiền tiết kiệm lớn nhưng vẫn không do dự. Bọn họ giống như cha mẹ ruột của cô vậy, rất yêu thương cô, tựa như bù đắp lại tình thương của cha mẹ trong quá khứ đã mất đi của cô.

 

Cô yêu ghét rất rõ ràng, nếu không muốn cô, cô sẽ không mặt dày bám theo, nhưng chỉ cần yêu cô, cô nhất định sẽ yêu thương gấp đôi...

 

"Sư tỷ!" Ngô Quý Đồng chạy từ đằng xa tới, "Tìm được chị rồi, đi thôi."

 

"Làm gì vậy?" Lâm Tẫn Nhiễm cất điện thoại đi.

 

"Không phải đã nói với chị rồi sao, sinh nhật, sinh nhật của em."

 

Bây giờ Lâm Tẫn Nhiễm nhớ ra, "À...đúng rồi."

 

"Đúng cái gì mà đúng, em đợi chị lâu rồi, đi mau."

 

"Đi đâu?"

 

Ngô Quý Đồng đẩy cô đi về phía trước, "Đã nói đi giúp em tổ chức sinh nhật rồi, không thể trốn được đâu."

 

Lâm Tẫn Nhiễm: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/mat-na-cua-em/chuong-24.html.]

 

Cô đồng ý khi nào chứ?

 

Ngô Quý Đồng vẫn lôi kéo cô ngồi vào chiếc xe Audi màu trắng, Lâm Tẫn Nhiễm thấy vậy cũng không từ chối nữa.

 

Cô ngồi ở vị trí ghế lái phụ, một tay chống cằm nhìn cậu ấy, "Ồ, mẹ cậu chịu cho cậu lái xe rồi à?"

 

Ngô Quý Đồng ho nhẹ một tiếng, "Em đã có bằng lái xe từ mấy năm trước rồi, bởi vì suýt nữa đ.â.m vào cây nên mẹ vẫn không đưa xe cho em, lần này nếu không phải là sinh nhật của em, mẹ vẫn không cho em lái đâu."

 

Lâm Tẫn Nhiễm chế giễu, "Nếu tôi là mẹ cậu thì cũng sẽ không cho cậu lái đâu, ban ngày mà cũng có thể đ.â.m vào cây cối thì đúng là thiên tài."

 

Ngô Quý Đồng nghẹn họng, "Ơ, cái đó không phải vì em tránh một con ch.ó chạy qua đường sao, em có lòng từ bi mà."

 

Lâm Tẫn Nhiễm bật cười, "Có lòng từ bi mà lại muốn tự sát."

 

"..."

 

Hai người nói chuyện qua lại, 40 phút sau, xe của Ngô Quý Đồng dừng lại trước cửa một hội sở. Lâm Tẫn Nhiễm nhìn xuyên qua cửa sổ, "Ngô Quý Đồng, xem ra mẹ cậu cho cậu rất nhiều tiền để tổ chức sinh nhật nhỉ."

 

Ngô Quý Đồng cười hì hì, "Cho nên hôm nay chúng ta ăn chơi thoải mái đi sư tỷ."

 

Sau khi hai người vào phòng khách lớn, có mấy cô gái chàng trai trong phòng đãi khách bước lên tiếp đón, "Ngô Quý Đồng, cậu để chúng tôi chờ lâu thật đấy."

 

"Đúng vậy." Một cô gái mặc váy trắng nói xong thì nhìn Lâm Tẫn Nhiễm một cái, "Nhưng cũng đáng, có thể mời được băng sơn mỹ nhân của chúng ta đến rồi. Xin chào, tôi cũng là nghiên cứu sinh trường chúng ta, tôi tên Hà Chân."

 

Khóe miệng Lâm Tẫn Nhiễm giật giật, "Xin chào, tôi là Lâm Tẫn Nhiễm."

 

"Tôi là Trần Húc Dương, tôi cũng là nghiên cứu sinh, Tẫn Nhiễm, tôi thường nhìn thấy cô ở trường, cũng thường nghe Quý Đồng nói đến cô."

 

Ngô Quý Đồng nói, "Sư tỷ, Trần Húc Dương thì chắc chị biết rồi, thường xuyên xếp hạng sau chị đó, lão nhị ngàn năm."

 

Mọi người liếc mắt nhìn nhau, "Phụt, ha ha ha, Ngô Quý Đồng, cậu nói chuyện đừng có độc mồm như vậy được không?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm khá là tán thưởng những người có chút năng lực y học, cho nên cô cũng chú ý đến tên của người đứng thứ hai này, "Từng nghe giáo sư nhắc đến cậu rồi."

 

"Có thật không?" Khuôn mặt Trần Húc Dương hơi nóng lên, "Vinh hạnh quá."

 

"Được rồi được rồi, đừng vinh hạnh đi vinh hạnh lại nữa, chúng ta mau đi thôi, ghế lô riêng đã chuẩn bị từ sớm rồi." Ngô Quý Đồng không nhịn được phải lên tiếng.

Loading...