Mặt Nạ Của Em - Chương 88
Cập nhật lúc: 2024-10-19 12:15:16
Lượt xem: 14
“Wow... ở ngoài còn đẹp trai hơn trong video nữa.”
“Tự nhiên lại thấy nam sinh trường chúng ta cũng không được đẹp cho lắm.”
...
Dao Dao kéo kéo cánh tay Lâm Tẫn Nhiễm, “Này, lát nữa cậu mời bạn trai ăn cái gì hả?”
Lâm Tẫn Nhiễm nhìn cô ấy, “Vừa rồi ở kí túc xá không phải nói muốn ăn móng giò nướng à, không cần để ý anh ấy, chúng ta muốn ăn cái gì thì cứ ăn.”
Nói xong, Lâm Tẫn Nhiễm bị Dao Dao hung dữ trừng mắt, “Trước mặt bạn trai nam thần của cậu mà còn ăn móng giò nướng? Da mặt cậu dày đến nỗi b.o.m nguyên tử b.ắ.n không thủng phải không?”
Lâm Tẫn Nhiếm liếc mắt nhìn cô ấy, Dao Dao tiếp tục nói, “Hôm nay chúng ta phải giữ hình tượng thục nữ, móng giò cái gì, như vậy sẽ rất thô lỗ, hôm nay chúng ta phải tiếp đón thật chu đáo.”
“Chu đáo cái gì?” Lâm Tẫn Nhiễm mặt không cảm xúc, “Cậu định mở bình rượu vang đỏ ở đây hả?”
Dao Dao chớp chớp mắt, nghiêm túc nhìn về phía Viên Thanh, “Trường chúng ta có bán rượu vang đỏ không?”
Lâm Tẫn Nhiễm: “...”
“Ngô Quý Đồng nói thức ăn ở đây khá ngon, em muốn ăn gì?” Người đàn ông phía sau đột nhiên đưa tay nắm lấy cổ tay của Lâm Tẫn Nhiễm, Lâm Tẫn Nhiễm ngừng bước, quay đầu lại nhìn anh.
Chỉ thấy người phía sau ra hiệu cho cho cô nhìn tiệm mì gần đó, “Đây là tiệm mì có tiếng ở đây sao? Nhiều người xếp hàng như vậy.”
Lâm Tẫn Nhiễm nhìn hàng người đang xếp hàng trước cửa, “Ừ, thức ăn ở đây cũng được.” Dứt lời, cô giãy tay ra, nhưng anh lại nắm rất chặt, không có ý định buông tay.
“Em muốn ăn à?" Chu Chính Hiến nhẹ nhàng nói, “Muốn ăn thì để anh đi xếp hàng.”
Lâm Tẫn Nhiễm khựng lại, anh nói cực kỳ nghiêm túc, hỏi cô cứ như thể... Hai người bọn họ là một đôi tình nhân. Lâm Tẫn Nhiễm mấp máy môi, “Em....”
“Ăn đi ăn đi, chúng ta cùng nhau xếp hàng!” Dao Dao ở bên cạnh lớn giọng nói, “Tẫn Nhiễm, không phải cậu rất thích tiệm mì này à, nếu không phải vì bình thường đông người, tớ cảm thấy chắc chắn mỗi ngày cậu sẽ ăn ở đây.”
Lâm Tẫn Nhiễm nhìn cô ấy, ".... Thôi bỏ đi, mất thời gian xếp hàng lắm.”
“Không sao.” Đột nhiên Chu Chính Hiến đưa tay dịu dàng xoa đầu cô, “Ngoan ngoãn qua bên kia ngồi đi, để anh mua cho.”
Lâm Tẫn Nhiễm giật mình, “Hả?”
“Ôi chao.” Dao Dao chợt cọ cọ vào vai Viên Thanh, “Cậu có ngửi thấy mùi thức ăn cho chó không?”
Viên Thanh rất phối hợp vỗ vỗ vai cô ấy, “Ngửi thấy được, còn rất nồng là đằng khác.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/mat-na-cua-em/chuong-88.html.]
Chu Chính Hiến khẽ cười với bọn họ, “Hai người cũng đi qua đó ngồi đi, muốn ăn gì cứ nói với tôi.”
“Sao lại không biết xấu hổ như vậy chứ, anh tới trường chúng em đương nhiên phải để chúng em tiếp đãi rồi.” Dao Dao lập tức nói, “Em thấy đôi tình nhân hai người nên ngồi ở đây đi.”
“Không sao đâu.” Chu Chính Hiến rõ ràng rất vừa lòng với ba chữ “Đôi tình nhân”, vì vậy mà giọng điệu nói chuyện với Dao Dao cũng tốt lên không ít, “Không cần phải khách khí với tôi, ngày thường ở trường làm phiền các cô chăm sóc cho cô ấy.”
Mà “cô ấy” được nhắc đến bây giờ còn đang đứng bên cạnh mang vẻ mặt mờ mịt.
Dao Dao và Viên Thanh nhìn nhau, cả hai đều mang vẻ mặt "hôm nay bị thức ăn cho chó làm no rồi”: “Không phiền không phiền, đây là vinh hạnh của chúng em!”
............
Cuối cùng vẫn là ba người Lâm Tẫn Nhiễm, Dao Dao, Viên Thanh đi tìm chỗ ngồi đợi, còn Chu Chính Hiến với Ngô Quý Đồng đi xếp hàng. Các quán ăn trong trường học rất nhiều, miễn là quán có thức ăn ngon đều có một hàng dài người phía trước, mà người xếp hàng ở tiệm mì này còn nhiều hơn. Lâm Tẫn Nhiễm nhìn bóng dáng Chu Chính Hiến phía xa xa, khóe miệng khẽ cong lên.
Có lẽ đây vẫn lần đầu tiên Đại thiếu gia nhà họ Chu phải xếp hàng cùng nhiều người như vậy để mua thức ăn, hình tượng này thật sự rất mới mẻ.
“Thôi, được rồi, đừng có dùng nụ cười si mê ấy nhìn bạn trai của cậu nữa.” Dao Dao ôm ngực, “Tốt xấu gì cậu cũng nên suy nghĩ cho chó độc thân như bọn tớ chứ.”
Lâm Tẫn Nhiễm thu hồi ánh mắt, “Bọn họ sắp lấy được thức ăn rồi, thức ăn cho nhiều người như vậy sợ là hai người không bê nổi, để tớ đi qua giúp một chút.”
Dao Dao, “Bạn cùng phòng gả ra ngoài như bát nước đổ đi.”
Viên Thanh, “Đồng ý.”
Lâm Tẫn Nhiễm, “???”
Ở phía bên kia, Chu Chính Hiến và Ngô Quý Đồng chỉ cách vài người nữa là đến lượt.
“Chào, chào anh.” Bỗng nhiên có người kéo vạt áo của Chu Chính Hiến, anh nhìn sang thì thấy một nữ sinh mang vẻ mặt đỏ bừng ở ngay bên cạnh. Anh nhìn về phía sau cô ta, lập tức thấy ba nữ sinh khác đứng cách đó không xa mang vẻ mặt bát quái nhìn về hướng này.
Dường như đã hơi hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
“Cái đó, có thể cho em số điện thoại của anh không?” Quả nhiên, cô ta đang muốn làm quen.
Chu Chính Hiến còn chưa nói gì, Ngô Quý Đồng ở phía sau đã lên tiếng, “Ôi chao, thì ra là muốn xin số điện thoại, bộ dạng rất đáng yêu.”
Cô gái nghe Ngô Quý Đồng khen như vậy, mặt càng đỏ hơn. Vừa rồi cô ta và bạn cùng phòng đi ăn cơm, không nghĩ tới lại thấy được người đàn ông này đang xếp hàng.
Anh chỉ bình tĩnh đứng trong đám người nhưng dường như bộc lộ hết tài năng, vô cùng đẹp trai, lại có loại khí chất mà người bình thường không có. Bọn họ vừa nhìn qua đã không khống chế được trái tim, sau đó lại bị bạn cùng phòng liên tục xô đẩy, rốt cuộc lấy hết can đảm đi tới đây.
Giáo viên cấp 3 thường nói, lên đại học sẽ có rất nhiều trai đẹp để lựa chọn. Cô ta đã học đại học gần một năm, thế nhưng chưa từng nhìn thấy trai đẹp. Hôm nay cuối cùng cũng gặp được, quyết định mặt dày đi xin số điện thoại của người ta.