Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ - Chương 25.1
Cập nhật lúc: 2024-05-05 18:34:19
Lượt xem: 58
Nhiếp Tiêu dùng phong hệ dị năng đỡ lại đòn tấn công của Khương Thù, Ninh Phong và Võ Văn Kỳ thì đối phó với tang thi xung quanh.
Thời điểm như thế này lại gặp phải tên điên cuồng chiến đấu như Khương Thù, mọi người cũng chỉ có thể cam chịu xui xẻo.
Điều làm mọi người không ngờ chính là thanh niên đi chung với Khương Thù cũng là dị năng giả, đặc biệt còn là dị năng hệ không gian.
Bạch Mân đứng ở một bên, giơ lên tay điêu luyện mà thu phóng đá tảng, nghiền ép tang thi xung quanh, tựa hồ cảm nhận được tầm mắt của mọi người liền lộ ra một nụ cười ôn hòa lịch sự.
"Đừng lo cho tôi, tôi có thể đối phó."
Nhìn điều này, mọi ngườu cuối cùng đã hiểu vì sao Khương Thù lại mang theo một người như vậy.
Quả thực chính là một cái nhà kho hình người nha!!!
Chẳng trách Khương Thù có thể đi lại giữa trung tâm thành phố tang thi thành đàn, ngay cả cái ba lô cũng không đeo, nguyên nhân là do có Bạch Mân bên cạnh. Ban đầu bọn họ còn tưởng đây là người đeo bám vào tên bệnh xà tinh tùy hứng kia!
Ninh Phong đột nhiên có chút chua: "Khương Thù tên điên này tại sao lại tốt số vậy."
Đám người bọn họ tuy rằng sức chiến đấu mười phần, dị năng cũng rất mạnh mẽ, thế nhưng ở phương diện vật tư thì không có cách nào. Mỗi lần đi ngang qua trung tâm thương mại lớn, bọn họ chỉ có thể lực bất tòng tâm, đến khi đồ ăn hết sạch lại phải cực khổ đi tìm.
Đúng là một bữa cơm làm khó anh hùng hảo hán.
So với Khương Thù không cần vác bao lớn bao nhỏ vật tư thoải mái lăn lộn trong mạt thế, bọn họ giống như đã mở công tắc nghèo khổ.
Dị năng giả hệ không gian ở trong mạt thế, đúng là một tồn tại giống như địa chủ giàu có.
Nhiếp Tiêu ngược lại không quan tâm dị năng của Bạch Mân là gì, ở một bên đánh túi bụi với Khương Thù. Nhìn tang thi xung quanh càng lúc càng nhiều, Nhiếp Tiêu không nhịn được. nhíu mày.
Khương Thù thấy Nhiếp Tiêu phân tâm, sắc mặt có chút khó coi, bàn chân đã hóa thành kim loại đá thẳng vào mệnh môn của Nhiếp Tiêu. "Bây xem thường ai đó?"
Cánh tay Nhiếp Tiêu nhanh chóng ngưng tụ đao gió, mạnh mẽ chặn lại một đá của Khương Thù, một tay khác hóa ra phong nhận, lạnh lùng không chút lưu tình bổ vào người Khưng Thù.
Quần áo của Khương Thù trong nháy mắt bị cắt ra một lỗ lớn, nhưng chỉ để lại một vết trầy nông trên làn da kim loại.
Trong lúc nhất thời, ngươi tới ta đi, ai cũng không làm gì được đối phương.
Nhiếp Tiêu nhìn xung quanh càng ngày càng nhiều tang thi, rốt cuộc không nhịn được mở miệng, lạnh lùng nói: "Chúng ta chuyển sang nơi khác."
"Sợ rồi sao?"
Khương Thù nhíu mày, nhếch môi không đồng ý. Quơ tay nắm lấy một cây gậy sắt xem như vũ khí, tiếp tục tập kích về phía Nhiếp Tiêu.
Mọi người chống đỡ tang thi ở vòng ngoài dần dần có chút vất vả, chúng nó giống như thác lũ mênh m.ô.n.g bất tận kéo tới, g.i.ế.c mãi không hết, càng lúc càng nhiều.
Bọn họ bị sóng tang thi xông tới dồn ép liên tiếp phải lui về phía sau, mắt thấy sắp xông vào vòng chiến của hai người Nhiếp Tiêu.
Nhìn thế nào cũng thấy nơi đây không nên ở lâu.
Nhưng Khương Thù rõ ràng đã tiến vào trạng thái hưng phấn, căn bản không nghe lời khuyên, cũng không thèm quan tâm sống c.h.ế.t của người khác.
Đối với việc này, sắc mặt Nhiếp Tiêu dần lạnh xuống.
Lúc gậy sắt của Khương Thù tấn công về phía mình, Nhiếp Tiêu đưa tay ra nắm chặt lấy nó, trong đáy mắt đen tối đã tràn ra sự tức giận.
Kéo theo đó là sấm sét màu xanh lam xuất hiện, âm thanh dòng điện xì xì vang lên trong không khí, men theo gậy sắt muốn đánh về phía Khương Thù.
Khương Thù tay mắt lanh lẹ mà buông gậy sắt ra, thế nhưng trên tay vẫn bị dòng điện làm cho đau nhói.
"Là song hệ dị năng?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-25-1.html.]
Khương Thù híp mắt, nhìn chằm chằm con rắn sấm trên tay Nhiếp Tiêu, l.i.ế.m liếm ngón tay đau, trong mắt lóe ra ánh sáng càng thêm hưng phấn.
Lúc muốn tiến lên, một tia sấm sét liền bổ xuống dưới chân hắn, ở trước mặt hắn vẽ ra một đường nguy hiểm.
Tia sét như con rắn uốn lượn trong khống khí, phát ra tiếng nổ xẹt xẹt đầy nguy hiểm.
Chỉ nghe âm thanh lạnh băng của Nhiếp Tiêu.
"Tôi vẫn chưa kiểm soát được cường độ dòng điện của tia sét này đâu, cậu nếu còn muốn thử thì cứ đến."
Khương Thù nhìn sắc mặt Nhiếp Tiêu không giống đang giả vờ, nhận ra được đối phương thật sự nổi giận, hưng phấn trong mắt nhất thời giảm đi mấy phần.
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, Khương Thù rút lại cái chân vừa định nâng lên, nhìn bầy tang thi đang tụ đầy một khoảng, có chút cụt hứng.
"Hôm nay tới đây thôi."
Nhiếp Tiêu nhìn Khương Thù đã thu hồi chân và câu nói vừa xong, liền không để ý đến hắn nữa. Quay đầu đi giúp nhóm Võ Văn Kỳ g.i.ế.c tang thi, tranh thủ có thể thoát khỏi vòng vây.
Bạch Mân ở một bên luôn dùng dư quang ánh mắt chú ý tình hình trận chiến, thấy hay người đình chiến trong mắt lại lóe lên một tia thất vọng khó phát hiện.
Nhìn tia sét trong lòng bàn Nhiếp Tiêu , Bạch Mân vô ý thức l.i.ế.m môi một cái, ánh mắt cũng sáng lên.
Mấy người Võ Văn Kỳ thấy Nhiếp Tiêu rốt cuộc đã thu thập xong tên điên Khương Thù, không khỏi vui vẻ. Bọn họ lần lượt hợp lực, g.i.ế.c ra được một con đường giữa bầy tang thi.
Nhưng ngay lúc này, trong bầy tang thi đột nhiên có một con tiến vào trạng thái cuồng hóa, bắt đầu cắn xé tang thi cấp thấp bên cạnh.
Sau đó một con tiếp một con, tổng cộng có mấy chục con tang thi đều tiến vào trạng thái cuồng hóa, cũng bắt đầu cắn xé đồng loại, sức mạnh không ngừng tăng vọt.
Sắc mặt đám Ninh Phong lập tức khó coi.
Tang thi ở trạng thái phát cuồng bọn họ không phải chưa từng thấy, chỉ là chưa bao giờ gặp qua một lần nhiều như vậy!
Một khi chúng nó ngưng lại việc cắn xé đồng loại, chính là lúc nó thành công tiến hóa thành tang thi cấp hai, với số lượng hiện tại thì bọn họ không chắc mình có thể đối phó được chúng nó.
Sắc mặt Nhiếp Tiêu cũng nghiêm túc lên, có chút khó coi mà nói với các đồng đội: "Thừa dịp chúng nó còn ở trạng thái đang cuồng hóa, nhanh chóng g.i.ế.c c.h.ế.t chúng nó, nếu không đến lúc cả đám đều lên cấp hai thì phiền phức."
Nhưng còn không đợi Nhiếp Tiêu nói hết câu, tang thi đang trong trạng thái phát cuồng đồng loạt dừng lại, tập thể đều thành công lên cấp.
Mấy con tang thi đã vào cấp hai không còn tiếp tục cắn xé đồng loại nữa, con ngươi đen kịt đồng loạt nhắm vào nơi có sinh vật sống.
Máu thịt tươi sống gần trong gang tấc làm năng lượng trong cơ thể chúng nó sôi trào, đôi mắt sâu thẳm lóe ra ánh sáng đỏ tươi.
Da đầu tất cả mọi người đều tê rần.
"Đệt! Tốc độ tiếng hóa của tang thi tăng lên."
"Lão đại, miệng anh khai quang lần này không đúng lúc lắm nha!"
Mọi người không rảnh nhiều lời, tang thi đã tiến cấp đột nhiên nhảy lên không trung, điên cuồng tấn công về phía bọn họ, giống như đạn pháo ở giữa không trung đập thẳng xuống nơi bọn họ đứng.
Giương cái miệng lớn như chậu máu, lộ ra răng nanh xanh trắng đang nhỏ nước bọt hôi tanh.
Khương Thù cũng gặp công kích của tang thi như bọn họ, nhưng ngoài da của hắn đã hóa thành kim loại, tang thi căn bản cắn không thủng. Hắn không hề sợ hãi, trực tiếp biến thành bức tượng đồng đứng ở một bên, lười biếng không thèm ra tay.
"Đậu móa mày Khương Thù, con yêu tinh hại người, mau đánh tụi nó coi!!!"
Nhìn thấy một màn như thế, Ninh Phong nổi trận lôi đình, trong cơn tức giận ngọn lửa quanh người không kềm được thiêu đốt càng thêm mãnh liệt, ngay cả góc áo và đuôi tóc cũng mơ hồ gần như hóa thành ngọn lửa.
Nhưng chính cậu lại không hề phát hiện.