Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ - Chương 31.1

Cập nhật lúc: 2024-05-05 18:38:50
Lượt xem: 65

Sau khi quyết định xong việc thành lập căn cứ, màn đêm rất nhanh liền buông xuống.

Nhà Võ Văn Kỳ phương diện thiết bị an ninh rất chắc chắn, phòng ngủ cũng nhiều, cho nên mọi người không còn phải chen chúc trong một căn phòng mà ngủ dưới đất.

Hai ba năm người ở một phòng, đã lâu không được nằm trên giường lớn mềm mại thoải mái, giấu tâm tình hy vọng và mong đợi mà chìm vào mộng đẹp.

Trong mộng, tận thế trôi qua, thế giới cũng khôi phục lại vẻ an bình phồn vinh của ban đầu.

Nhiếp Tiêu và bé chuột tối nay cũng xa xỉ mà ở một mình trong một gian phòng khách. Dưới gương mặt tuấn tú nhưng lại lãnh khốc của Nhiếp Tiêu, những người khác dù thấy bé chuột đáng yêu bao nhiêu, cũng không có lá gan ở cùng một phòng, ngủ chung một giường với hắn.

Nếu không phải còn có bé chuột bên cạnh, đêm nay Nhiếp Tiêu tuyệt đối chính là một người cô đơn duy nhất. Đối với việc này, Nhiếp Tiêu không nhịn được xoa xoa bé chuột bên gối đang bầu bạn với hắn.

Bé chuột đột nhiên không kịp chuẩn bị bị xoa nhẹ một cái, ngẩng đầu lên, đôi mắt nho nhỏ đen láy nhìn Nhiếp Tiêu, do do dự dự, như là có lời gì muốn nói.

Nhiếp Tiêu nhạy bén cảm nhận được cảm xúc của cục lông nhỏ, nghiêng người nhìn nhóc con trên gối, bóng đêm yên tĩnh làm cho âm điệu cũng hiện ra sự dịu dàng.

"Cục cưng sao vậy? Muốn đi vệ sinh sao?"

Bé chuột nhìn Nhiếp Tiêu, nhớ tới bí mật nhỏ ban ngày mình gạt ba ba, đột nhiên cảm thấy trống rỗng, kêu lên một tiếng quyết định nói thẳng hết với ba ba.

"Chít!" Ba ba, bảo bảo có một cái bảo bối siêu bự muốn cho ba xem!

Nhiếp Tiêu: "..."

"Đừng nghịch."

Nhiếp Tiêu bất đắc dĩ nói, sau đó dùng bàn tay che lại thân thể nho nhỏ của bé chuột, nhẹ nhàng vỗ vỗ, thấp giọng dụ dỗ. "Ngoan, ngủ sớm đi, ngày mai còn rất nhiều việc phải làm nữa."

Bé chuột bị 'chăn nhỏ tự động tỏa nhiệt hình bàn tay' của Nhiếp Tiêu che lại, cơ thể nho nhỏ toàn bộ bị bao bên trong, hoàn toàn không giãy giụa được, triệt để ngăn chặn khả năng đá chăn khỏi bụng nhỏ.

Nhìn Nhiếp Tiêu đã nhắm mắt chuẩn bị ngủ, bé chuột nhất thời quýnh lên, thật sự không giãy ra được liền thẳng thắn biến thành thú hai chân.

Sau đó, Nhiếp Tiêu chỉ cảm thấy xúc cảm dưới lòng bàn tay thay đổi, nệm giường bên cạnh đột nhiên lún xuống, vừa mở mắt ra liền bị cơ thể trần trụi trắng nõn làm lóa mắt.

"Ba ba, bảo bảo thật sự có bảo bối siêu bự muốn cho ba xem!"

Nhiếp Tiêu: "..."

Trong đêm tối, sắc mặt Nhiếp Tiêu trong nháy mắt đỏ rực, xốc chăn trên người ra bao lấy thiếu niên.

"Càn quấy!"

Tiểu Ngũ Nhất đột nhiên không kịp chuẩn bị bị một đống mền gói lại, tiếp tục bị quấn thành một cái chiếc nem nhỏ, lại lần nữa không thể giãy giụa.

Tiểu Ngũ Nhất nhìn ba ba đã hơi tức giận, không nhịn được cảm thấy tủi thân.

Thẳng thắn hoặc là không làm, mở miệng nhỏ "ngoàm" một phát trực tiếp cắn chặt bàn tay Nhiếp Tiêu, nuốt ba ba vào trong không gian của mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-31-1.html.]

Nhiếp Tiêu chỉ cảm thấy trước mắt trắng xóa, sau đó đó bị cảnh tượng núi non xanh biếc làm chấn động tại chỗ.

Tiếng cười đáng yêu của tiểu thiếu niên cũng vang vọng bên trong đất trời.

"Ba ba bị bảo bảo ăn vào kho kho nha!"

Tiểu Ngũ Nhất ở trong đống chăn xoay người ngồi dậy, từ góc nhìn của thượng đế mà quen sát ba ba bên trong không gian, cảm thấy vô cùng mới mẻ.

Nhưng mà sợ dọa đến ba ba, tiểu Ngũ Nhất không trì hoãn, cùng đống chăn trên giường đồng thời biến mất.

Nhiếp Tiêu phục hồi tinh thần từ trong rung động, sau đó nhìn thấy tiểu thiếu niên bọc chăn, bỗng dưng xuất hiện trước mặt mình.

Nhìn hai chân để trần của thiếu niên đạp trên bãi cỏ xanh, Nhiếp Tiêu lập tức hành động nhanh hơn suy nghĩ, trực tiếp bế người lên, mặc dù chính hắn cũng chân trần đạp đất.

Cảm thụ được thiếu niên rất nhẹ, Nhiếp Tiêu không nhịn được nhíu mày lại.

Tiểu Ngũ Nhất ngược bị Nhiếp Tiêu bế lên làm cho rất vui vẻ, đưa tay vòng quanh cổ ba ba. "Đây chính là bảo bối mà bảo bảo muốn cho ba xem đó nha! Tại sao ba lại tức giận bảo bảo vậy?"

"Ba ba nghĩ bảo bối của bảo bảo là cái gì vậy ha?"

Nhiếp Tiêu lập tức cứng đờ: "..."

Đều do thế giới bẩn thỉu của người lớn gây ra.

Không đáp lại được, Nhiếp Tiêu cơ trí quyết định đánh trống lảng, nhìn không gian núi non xanh biếc xung quanh, mở miệng hỏi: "Đây là dị năng không gian của cục cưng sao? Tại sao không có những vật khác?"

Nhiếp Tiêu phóng tầm mắt ra xung quanh, chỉ nhìn thấy một căn biệt thự rất quen mắt, cùng với một mảnh ruộng trồng trọt, lúc trước Ngũ Nhất thu vào không gian không chỉ có những thứ này.

Tiểu Ngũ Nhất bị Nhiếp Tiêu lừa gạt, rất nhanh đã đem lực chú ý đặt trên đề tài này, lập tức kể lại chuyện hai túi má biến hóa cho hắn.

Biết được thiếu niên không chỉ có một không gian, dù là Nhiếp Tiêu cũng giật mình. Thế nhưng ngẫm lại bé chuột vốn là có hai cái túi má, cho nên có thể hiểu được.

"Ba ba, kỳ thực còn có một việc, dị năng của bảo bảo hình như không giống mọi người, bảo bảo không thể hấp thu tinh hạch." Ngũ Nhất do dự nhìn Nhiếp Tiêu, ngón tay vì không biết phải làm sao mà xoắn lại cùng một chỗ. "Bảo bảo hình như rất kỳ lạ. "

Nhiếp Tiêu nghe lời này, nhất thời cũng trở nên coi trọng, nhu nhu đầu tiểu thiếu niên để cậu không cần sợ. Sau đó để cậu thử hấp thu tinh hạch, kết quả vẫn giống như cậu vừa nói.

Nhiếp Tiêu cũng biết chuyện này là sao, chỉ có thể làm nhãi con của mình yên tâm lại. "Không sao, Thối Thối bây giờ là yêu tinh nhỏ, không giống mọi người cũng rất bình thường, đừng sợ."

Tiểu Ngũ Nhất nghe xong cũng an tâm lại, gật gật đầu.

"Ba ba, chuyện này bảo bảo chỉ mới nói cho một mình ba thôi, vậy sau này bảo bảo không cần gạt mọi người nữa được không?"

Nhiếp Tiêu được thiếu niên tin tưởng không chút giữ lại làm cho xúc động, cả trái tim đều muốn mềm nhũn. Xoa đầu thiếu niên, nghiêm túc suy nghĩ một chút mới nói: "Chúng ta bây giờ đừng nói với những người khác, đây sẽ là bí mật nhỏ của ba và cục cưng."

Trước khi làm rõ mọi chuyện, Nhiếp Tiêu không dám bảo đảm rằng thiếu niên mang bảo vật lớn như vậy có bị người khác chú ý hay không, giữ bí mật là an toàn nhất.

Ngũ Nhất cũng rất nguyện ý giữ bí nhật nhỏ cùng ba ba, không chút suy nghĩ vui vẻ đồng ý.

 

Loading...