Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ - Chương 6.2
Cập nhật lúc: 2024-05-01 18:28:49
Lượt xem: 64
Dưới lầu.
Mấy người đàn ông trong tay cầm dùi cui, mã tấu búa rìu đang quan sát xung quanh biệt thự.
Người đi đầu cầm một cây dùi cui sắt lớn, mặc áo khoác dày cộm, trên cổ có hình xăm đặt m.ô.n.g ngồi xuống ghế sa lon, cầm lấy quả táo trong đĩa trái cây trên bàn bắt đầu gặm.
"Cuối cùng cũng chạy khỏi thành phố, mệt c.h.ế.t lão tử." Vừa nói, Tạ Quân vừa lấy quả táo khác đưa cho người đàn ông đang im lặng đứng một bên.
Lưu Đại Sơn trong tay cầm một cái rìu, lần đầu tiên bước vào nhà của người giàu nhìn cách bày trí xung quanh, tay chân không biết đặt đâu cho phải, chần chờ nói: "Cứ ăn vậy được không?"
Tạ Quân khinh bỉ "chậc" một tiếng, đứng dậy ấn Lưu Đại Sơn ngồi xuống ghế, nhét quả táo vào tay hắn nói: "Anh hai, bây giờ đã tận thế rồi!"
"Tôi chỉ là không quen." Lưu Đại Sơn cúi đầu thật thà đáp.
Không phải chưa quen, mà là thực sự không muốn quen với việc tận thế ập xuống. Tạ Quân hiện tại táo cũng ăn không vào, nhất thời cũng im lặng.
Mấy tên đàn em vừa nãy đi lên lầu kiểm tra tình huống đang thở hồng hộc chạy xuống báo cáo với Tạ Quân và Lưu Đại Sơn: "Anh Tạ, anh Lưu, trong phòng trên lầu hình như có người sống, tang thi dồn đống ở cửa phòng đều bị tụi em dẹp rồi, nhưng cửa bị khóa, tụi em không mở được."
"Đi lên xem thử!"
Tạ Quân và Lưu Đại Sơn vực dậy tinh thân chuẩn bị lên lầu xem xét. Vừa đi Tạ Quân vừa khen mấy tên đàn em đem tang thi dẹp gọn làm bọn họ ngượng ngùng gải ót.
"Sau này cứ thế mà làm, trực tiếp đập bể đầu, như vậy cái thứ này mới c.h.ế.t thực sự."
"Dạ!"
*
Tiểu Ngũ Nhất nằm nhoài ở trên giường, trong miệng nhai quả hạch ngon lành, nhìn đồ chơi yêu thích dành cho hamster trên mặt đất suy nghĩ làm sao để biến lại thành chuột. Tiếng bước chân vừa đi xa đột nhiên lại quay lại.
Bực mình ngồi dậy, thực sự là phiền toái không dứt.
Tạ Quân và Lưu Đại Sơn được mấy tên đàn em đưa đến trước cửa phòng ngủ chính ở lầu hai, tay thừa chân cụt của tang thi đã bị đá qua một bên.
Tạ Quân tiến lên thử vặn chốt cửa, cửa vẫn không chúc nhích, liền hướng vào bên trong gọi: "Có ai không? Có nghe tôi nói không, chúng tôi đến cứu người, nếu nghe thì mở cửa ra!"
Nghe lời này, tiểu Ngũ Nhất rốt cục ý thức được tiếng động bên ngoài không phải do người giúp việc trong nhà gây ra, toàn thân đề cao cảnh giác lùi sát vào góc giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-6-2.html.]
Giương mắt nhìn xuống góc cửa phòng, một bóng đèn nhỏ không gây chú ý từ màu xanh lục chẳng biết từ lúc nào đã biếng thành màu đỏ, trong lòng thoáng nhẹ nhõm.
Vậy là ba ba cũng biết có nguy hiểm, nhất định ba sẽ sớm trở về thôi.
Mặc dù biết rằng căn phòng lúc này kiên cố như tường đồng vách sắt, Ngũ Nhất cũng không thực sự thả lỏng, vểnh tai chăm chú nghe động tĩnh bên ngoài.
Tạ Quân không nghe thấy tiếng trả lời liền giơ chân đạp cửa mấy cái, nhưng đá đến độ chân tê dại cánh cửa vẫn không chút lay động, hắn còn hoài nghi bên trong vốn dĩ không có ai.
Lưu Đại Sơn nhìn xác tang thi chất đống bên cạnh, không từ bỏ nói: "Thử lại đi, lỡ như người ở bên trong bị ngất thì sao? Cứu một người hay một người."
Tạ Quân cảm thấy có lý, liền cầm dùi cui sắt của mình đập cửa, mọi người cảm thấy cả căn nhà đều rung rinh nhưng trên cửa chỉ lưu lại một vết lõm nông.
Tạ Quân dùng tất cả sức lực b.ú mẹ nện thêm mấy phát, lực phản chấn làm tay hắn muốn run lên nhưng cánh cửa vẫn lù lù bất động.
Một tên đàn em bên cạnh cảm thấy thật quá khó tin, sức lực của Tạ Quân bọ họ đều nhìn trong mắt. Cây dùi cui này nằm trong tay hắn, nói đập một dùi đất rung núi chuyển cũng không quá.
Dùi cui không có tác dụng thì để rìu lên. Lưu Đại Sơn vác cây rìu lớn của mình bổ mấy nhát, tuy rằng cánh cửa không mở nhưng đã làm lớp gỗ bên ngoài tróc xuống, lộ ra lớp kim loại bên trong.
Tất cả mọi người đều kinh hãi.
"Tui quỳ, người có thân phận gì mà ở nhà kiểu này!" Tạ Quân lần đầu thấu hiểu câu bần cùng hạn c.h.ế.t tưởng tượng, quyết tâm muốn mở bằng được cánh cửa này dâng cao, hắn muốn nhìn xem thứ ở bên trong thực sự là cái gì.
Cuối cùng mọi người cùng nhau lột bỏ lớp gỗ bên ngoài, lúc này mới phát hiện ở mép cửa kim loại với vách tường đã xuất hiện một cái khe. Tầng kim loại này tựa hồ từ hai bên vách tường xuyên qua chính giữa lớp cửa gỗ, lúc này mới làm cho căn phòng trở thành tường đồng vách sắt đúng nghĩa.*
Cơ quan như vậy, người thường muốn nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Trong lúc nhất thời, nhóm người Tạ Quân cảm thấy không dám xem thứ ở trong phòng.
Nhưng suy nghĩ lại bây giờ đã tận thế, bọn họ đã buông bỏ tâm trạng làm một công dân nhỏ bé. Nếu bên trong thực sự là một người có quyền lực đang hôn mê, bọn họ cứu được nói không chừng còn là chuyện tốt.
Vì vậy mọi người tìm một thanh gỗ để cạy cửa, nhét vào trong khe hở, hợp lực tách 2 phiến kim loại vào lại trong vách tường.
Còn lại một lớp cửa gỗ mỏng manh, đá nhẹ một phát đã ngã ầm xuống đất.
Cảnh tượng trong phòng chỉ cần liết mắt một cái là rõ mồn một
Thiếu niên chân trần đứng trên giường làm tất cả mọi người có mặt đều kinh diễm.
Bọn họ chưa từng gặp người nào đẹp tới vậy, mặc dù người đó đang trừng mắt nhìn bọ họ.