Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ - Chương 9.3
Cập nhật lúc: 2024-05-01 20:11:53
Lượt xem: 61
Một nơi khác, Mạc Hà.
Ba người Nhiếp Tiêu đã ra khỏi quán rượu từ lâu, một đường vừa g.i.ế.c tang thi vừa thu thập vật tư, còn tiện tay cứu được không ít người dân bình thường. Những người này cũng biết nhóm Nhiếp Tiêu thân thủ bất phàm, đều tự động đi theo.
Ba người bọn họ cũng không để ý, nhưng cũng sẽ không lo chuyện bao đồng. Cứu một lần là đủ rồi, quan tâm quá nhiều sẽ làm họ ỷ lại, muốn ăn muốn muốn còn muốn sống thì phải tự học cách g.i.ế.c tang thi.
Bọn họ giúp được nhất thời, nhưng không giúp được cả đời.
Tiêu Nghiên lạnh mặt nhìn mấy người đàn ông đang đói bụng, không thèm đếm xỉa đến ánh mắt làm người khác khó chịu của bọn họ mà ăn miếng bánh quy cuối cùng, dựa vào ba lô nhắm mắt nghĩ ngơi. Nhiếp Tiêu và Vĩ Văn Kỳ chia nhau ngồi hai bên, mặc cho mọi người đánh giá thay phiên nhau gác đêm.
Kế hoạc ban đầu của b Nhiếp Tiêu rất rõ ràng, đầu tiên đi Cáp Nhĩ Tân tìm Ninh Phong và Đoạn Ôn Du, sau đó đến Phong Thành gần Vân Thành tìm em gái của Võ Văn Kỳ.
Cuối cùng là đến Vân Thành đón cục lông nhỏ của hắn.
Màn đêm Yên tĩnh đêm đen, Nhiếp Tiêu nhớ tới bé chuột ở nhà, suy đoán chắc lúc này bé đang ngủ, phơi ra cái bụng nhỏ đầy lông đáng yêu.
Thức ăn nước uống trong phòng đủ để một bé hamster ăn mấy tháng. Cho nên hắn chỉ hi vọng lúc mình đi cửa sổ cửa chính đều khóa kĩ, cục lông nhỏ không buồn không lo cái gì cũng không biết.
Bóng tối quá mức yên tĩnh, làm cho người ta trăm mối suy tư. Bỗng nhiên có âm thanh nức nở vang lên, một tên đàn ông trưởng thành hùng hổ cướp đồ ăn mà bé trai lén giấu.
Ba người Nhiếp Tiêu đồng loạt nhìn về phía đó, Tiêu Nghiên nhịn đã lâu không kiềm chế được định đứng lên, tay lại bị Nhiếp Tiêu và Võ Văn Kỳ đè lại.
Một giây sau, cậu nhoca kia không biết từ đâu móc ra một cây d.a.o găm, trực tiếp đ.â.m vào cơ thể người đàn ông nọ, tiếng kêu đau đớn cũng bị cậu lấy tay bịt lại, tránh bị tang thi phát hiện.
Cậu nhóc lung lung lau loạn nước mắt hai bên má, không quan tâm mọi người sợ hãi xa lánh, giành lại gói bánh quy liền đi về phía ba người Nhiếp Tiêu, tìm một góc lẻ loi không xa không gần ngồi xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-9-3.html.]
Tiêu Nghiên tuyệt không ngờ rằng sẽ như vậy, ngại ngùng ngồi xuống. Võ Văn Kỳ ở một bên hứng thú sờ sờ cằm. "Thằng nhóc này rất thú vị, muốn sống sót không thể cứ ngồi chờ mãi được."
Nhiếp Tiêu nhìn đám người lớn bên kia đều tỉnh táo, liền ném cho cậu nhóc vừa nãy một gói bánh quy.
Tiêu Nghiên nhìn dộng tác của Nhiếp Tiêu cùng với nụ cười của Võ Văn Kỳ, nhất thời hiểu được tất cả, lại liếc nhìn hai người đàn ông bên cạnh, đúng là đồ xấu xa.
Nhưng vậy cũng tốt.
Tận thế, kẻ thích nghi được mới có thể sinh tồn.
Tiêu Nghiên nhìn tên đàn ông bị thương lại không dám lên tiếng cùng đám người trưởng thành khúm núm, liền không thèm đếm xỉa nữa. Sự thật chứng minh khả năng thích ứng vói hoàn cảnh của con nít còn cao hơn cả mớ người trưởng trành.
Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt khinh bỉ của Tiêu Nghiên, tên đàn ông bị thương ở đối diện đã đau đến hít một hơi khí lạnh, không nhịn được hướng về phía cô nhỏ giọng mắng chửi.
"Con điếm thối, chỉ là thứ đồ bỏ của đàn ông mà làm như quý báo lắm."
Màn đêm yên tĩnh, dù âm thanh có nhỏ hơn nữa thì tất cả mọi người đều nghe thấy rõ ràng. ,
Ánh mắt Nhiếp Tiêu và Võ Văn Kỳ lập tức lạnh lẽo.
Bấy giờ đến lượt Tiêu Nghiên giữ hai người họ lại, không thèm để ý chút nào đến lời sỉ nhục đó: "Chờ hán có thể sống sót hết ngày mai rồi nói tiếp."
Tên đàn ông nọ bị ba người Nhiếp Tiêu nhìn như đang nhìn xác c.h.ế.t mà sợ phát run, không dám hé răng nữa.
____________