Mẹ chồng mang long thai - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-09-29 00:12:51
Lượt xem: 157
Ngày hôm sau, Chu Thần đề nghị thuê người giúp việc cho gia đình. Việc nhà đều do anh ta làm, mới bao lâu mà anh ta đã bắt đầu than vãn rồi.
Trước đây tôi thương anh ta làm việc vất vả, chủ động đảm nhận mọi việc nhà. Cổ tay tôi bị viêm bao gân nghiêm trọng, lau nhà quét nhà luôn đau buốt, nhưng để anh ta không phải lo lắng, tôi chưa bao giờ kêu mệt.
Sự cống hiến một chiều của tôi không nhận được sự trân trọng và yêu thương xứng đáng.
Hai kiếp người giúp tôi hiểu một đạo lý.
Thương đàn ông làm khổ mình, là chuốc lấy tai họa lớn.
Muốn tìm người giúp việc? Tôi làm sao có thể đồng ý.
Tôi giả vờ rất khó xử: "Người giúp việc mỗi tháng phải mấy nghìn, anh chịu khó vất vả chút. Số tiền này để nuôi em trai không phải tốt hơn sao? Bây giờ nuôi con tốn nhiều tiền, sau này du học cần mấy chục nghìn. Anh phải học cách tiết kiệm chút."
Chu Thần mặt đầy không thể tin: "Tĩnh Tĩnh, em không bị nước vào đầu chứ, du học? Nó là em trai anh, không phải con anh!"
Mẹ chồng nhả vỏ nho, chống nạnh nói: "Chu Thần, mày là đồ vô ơn, mẹ nuôi mày không công rồi. Trong bụng mẹ là em trai ruột của mày, du học thì sao? Đây là long thai, sau này sẽ có tiền đồ lớn!"
Bố chồng cũng nói: "Thuê giúp việc cái gì, để người ta cười cho. Trẻ tuổi thế này, làm việc nhà mà kêu mệt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/me-chong-mang-long-thai/chuong-6.html.]
Chu Thần hét lên: "Bố, bố đứng nói không đau lưng, lười biếng muốn chế t, bố làm việc đi!"
Trà Sữa Tiên Sinh
"Tao chăm sóc mẹ mày, làm gì có thời gian làm việc." Bố chồng phản bác.
Trong lúc họ cãi nhau, tôi ra ngoài một chuyến.
Bạn thân của tôi là người bán thực phẩm chức năng, mẹ chồng đã mang thai long thai, nhất định phải ăn đồ tốt chứ?
Đến cửa hàng của cô bạn thân, tôi chỉ vào kệ hàng và liên tục chỉ đạo: “Yến sào, nhân sâm, nhung hươu, cá ngựa, và các loại bổ dưỡng khác thích hợp cho bà bầu, lấy cho tôi mỗi thứ một phần!”
Cô bạn thân nhìn tôi tròn mắt: “Lấy cho bà mẹ chồng ác nghiệt của cậu ăn? Cậu bị điên rồi à.”
Tôi ôm lấy tay bạn thân, cười nói: “Tớ còn chưa nói xong, lấy cho tớ loại rẻ nhất, không chế..t người là được.”
Bạn thân vừa giúp tôi chọn hàng vừa hỏi: “Khai giá gian dối à?”
Tôi gật đầu điên cuồng: “Tính theo giá đắt nhất, khi kết hôn tớ không nhận được một đồng sính lễ nào, giờ tớ tự tích góp được một khoản sính lễ cho mình, chẳng quá đáng chút nào.”
Bạn thân nhanh tay nhét đầy hàng vào túi: “Chẳng quá đáng chút nào. Ngoài ra, nhà là nhà trước khi kết hôn của cậu, tiền thuê nhà cậu cũng phải tính luôn!”