Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

MẸ KẾ LƯỜI BIẾNG - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-08-10 19:54:38
Lượt xem: 3,156

 

3.

 

Trước khi thức tỉnh, tôi hoàn toàn là một người yêu đương não tàn.

 

Bằng gương mặt được trời phú cho, tôi đã ký hợp đồng vào công ty giải trí của Lục Dư Xuyên và toàn tâm toàn ý xoay quanh anh ấy, hoàn toàn không quan tâm đến công việc.

 

Nhiều lần vì muốn tình cờ gặp anh ấy, tôi đã bỏ dở việc ở phim trường.

 

Từ đó gây ra nhiều tiếng xấu trong giới, bị cư dân mạng mắng chửi thậm tệ.

 

Khi tôi vừa xuất hiện, phòng chat ngay lập tức trần đầy những lời chửi rủa thậm tệ.

 

[Mịa kiếp, cô diễn viên ngốc này vậy mà lại thật sự xuất hiện ở đây, mau cút đi!]

 

[Thứ ghê tởm này mà cũng có thể đứng chung khung hình với nữ thần Tĩnh Tĩnh của tôi? Cô ta xứng sao?]

 

[Nhìn thấy bên cạnh cô ta có Lục Hi bé nhỏ dễ thương không? Nghe nói cô ta đang cố gắng làm mẹ kế, theo lời đồn đại, bối cảnh của cậu bé đáng yêu này rất trâu bò, còn về việc cô ta tiếp theo sẽ làm bình hoa như thế nào, haha, mọi người đều hiểu mà.]

 

Lời đồn đại này cộng với những hành động lấy lòng Lục Hi trên đường đi khiến cho khu vực bình luận đều mắng tôi là con cóc không biết xấu hổ, l.i.ế.m chó, đồ hám tiền không biết xấu hổ, v.v.

 

Vì Lục Hi từ đầu đến cuối đều không thèm để ý đến tôi, lần duy nhất thằng bé chú ý đến tôi là khi nổi giận.

 

Các cư dân mạng khen ngợi Lục Hi là người tỉnh táo nhất.

 

Tôi thở dài trong lòng.

 

Các cư dân mạng kia không thấy tôi đã cải tà quy chính, trở thành người tốt rồi hay sao?

 

Tôi cầm một hộp sữa, xé ống hút và cắm vào.

 

Lục Hi quay lại nhìn tôi, miệng nhếch lên tỏ vẻ khinh thường.

 

Như muốn nói “dù cô có ân cần thế nào đi chăng nữa, tôi cũng không uống sữa cô đưa đâu.”

 

Sau khi cắm ống hút vào, tôi không hỏi thằng bé mà lập tức tự mình uống luôn.

 

Gương mặt nhỏ của Lục Hi bỗng cứng đờ.

 

Thằng bé chắc chắn đã nghĩ rằng tôi sẽ như trước, cố gắng thể hiện hình tượng làm người mẹ hiền, nhiệt tình đưa sữa cho nó.

 

Dù sao từ khi quen thằng bé, tôi vẫn luôn như những gì cư dân mạng mắng, làm l.i.ế.m chó, không ngừng lấy lòng Lục Hi và ba nó.

 

Nhưng không ngờ, lần này tôi lại tự mình uống hết.

 

Các cư dân mạng bắt đầu mất bình tĩnh.

 

[Cái gì, cô này có bệnh gì à, lại dùng chiêu lạt mềm buộc chặt sao? Đối phó với một đứa trẻ bảy tuổi cũng phải dùng đến mưu kế?]

 

Tôi: “…”

 

Này, mấy người có phải là đang suy diễn thái quá không?

 

4.

 

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟

Đến địa điểm ghi hình, là một khu nghỉ dưỡng nông thôn hẻo lánh.

 

Khách mời sẽ ở trong một ngôi nhà ba tầng nhỏ.

 

Những khách khác vẫn chưa đến.

 

Tôi và Lục Hi mỗi người ngồi trên một cái ghế sofa, thằng bé chơi khối rubik, tôi chơi điện thoại, luôn tay ăn vặt.

 

Trước khi xuất phát, tôi toàn tâm toàn ý xoay quanh Lục Hi, ngay cả ăn sáng cũng không thèm.

 

Lúc này, tôi vừa ăn xong khoai tây chiên, chuyển sang gặm chân gà.

 

Sau khi gặm chân gà xong, tôi lại bắt đầu ăn bánh quy.

 

Trái cây sấy, hạt dẻ cười, tất cả đều có đủ.

 

Lục Hi lén lút nhìn tôi nhiều lần, gương mặt ngày càng tối lại.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/me-ke-luoi-bieng/chuong-2.html.]

Khi tôi lấy ống hút, mở chai nước ngọt mà thằng bé thích nhất, nó không thể tiếp tục giữ bình tĩnh nữa.

 

Lập tức đứng dậy: “Cô ăn hết rồi, tôi ăn gì?”

 

[Xong rồi, Hi Hi đã bị lừa rồi.]

 

[Cô ta bây giờ nhất định đang rất đắc ý, chắc chắn sẽ đưa toàn bộ đồ ăn vặt cho Hi Hi, cậu bé sau đó tự nhiên sẽ có cảm tình, haizz, thật thất vọng mà.]

 

[Hi Hi không sai, mà là cái cô c.h.ế.t tiệt này quá độc ác, dụ dỗ một đứa trẻ bảy tuổi, ai mà chịu nổi? Tôi, một đứa trẻ mười chín tuổi còn không chịu nổi.]

 

Tôi cắm ống hút vào chai nước trái cây, nói với Lục Hi: “Con nói, con không ăn đồ của tôi.”

 

Gương mặt nhỏ của Lục Hi đỏ bừng, cằm nhỏ nhắn trắng ngần ngẩng lên: “Nhưng bây giờ tôi muốn, cô đưa chai nước ngọt đó cho tôi.”

 

“Muộn rồi.”

 

Lục Hi: “Cô là người lớn, tôi là trẻ con, đến một chai nước ngọt cô cũng không thể nhường cho tôi sao?”

 

“Cả hai chúng ta đều lần đầu làm người, tại sao tôi phải nhường cho con?”

 

Lục Hi đỏ mặt hơn, nhưng lòng tự trọng của trẻ con khiến cậu không chịu thua, hét lên: “Nhưng tôi là con của cô, cô đã nói sẽ coi tôi như con ruột của cô!”

 

“Ôi, đó là lời trước đây, bây giờ tôi và ba con kết hôn, phát hiện chúng ta thực sự không hợp nhau, tôi chuẩn bị ly hôn, rất nhanh con sẽ không còn là con của tôi nữa.”

 

Nói xong, tôi cắn ống hút, bắt đầu uống nước ngọt.

 

Lục Hi: “Cô đã nói rồi, không được đổi ý, tôi sẽ gọi điện cho ba tôi ngay bây giờ, nói cô muốn ly hôn!”

 

Thằng bé còn nhìn tôi với ánh mắt thách thức.

 

Bọn trẻ ngày nay thật thông minh, trưởng thành quá sớm rồi.  

 

Thằng bé đã nhiều lần thấy bộ dáng hèn mọn của tôi trước ba nó.

 

Có lần chỉ vì muốn gặp Lục Dư Xuyên, tôi đã ngu ngốc định dùng cách tự sát để uy hiếp.

 

Do đó, ngay cả một đứa trẻ cũng biết tôi yêu ba nó đến thế nào.

 

Bây giờ tôi nói muốn ly hôn với ba thằng bé, Lục Hi nghĩ tôi chỉ đang đe dọa mà thôi.

 

Tôi nuốt một ngụm nước trái cây, gật đầu như gà mổ thóc: “Ừ ừ ừ, con gọi, con gọi đi.”

 

Lục Hi không nghĩ rằng tôi sẽ trả lời một cách thoải mái như vậy: “…”

 

Khu vực bình luận cũng rơi vào trạng thái im lặng hiếm có.

 

Một lúc sau, mới hiện ra một bình luận: [Có vẻ như cô ta đang không dùng chiêu lạt mềm buộc chặt, cũng không phải nói đùa về việc ly hôn đâu.]

 

[Cô ta dám nói về việc ly hôn trên chương trình, có thật không thế? Từ bỏ một mối hôn nhân hào môn đã phải khó khăn lắm mới có được? Chẳng lẽ đầu cô ta bị ủng nước à?]

 

[Nhưng nói ly hôn trước mặt một đứa trẻ như thế, thực sự là không ra gì cả.]

 

[Có gì đâu, chỉ là mẹ kế thôi mà, hơn nữa Lục Hi chẳng thích cô ta chút nào, lúc cô ta đề cập đến việc ly hôn có khi còn làm Lục Hi vui hơn ấy chứ.]

 

[Dù sao thì tôi cũng không có thiện cảm nổi với cô ta được.]

 

Ngoài cửa ngôi nhà nhỏ phát ra tiếng bước chân.

 

Khu vực bình luận bùng nổ.

 

Nhưng không có bình luận nào nhắc đến tôi và Lục Hi nữa.

 

Bây giờ toàn bộ màn hình đều là về Hà Tĩnh Tĩnh.

 

[Á á á á á, nữ thần đến rồi!”

 

[Nữ thần đẹp quá, bé con cũng rất đẹp trai!”]

 

[Tĩnh Bảo oai phong, thân hình trông nhỏ bé nhưng lại ẩn chứa đầy sức mạnh, thật xứng đáng là bảo bối của tôi.]

 

[Cuối cùng cũng gặp được Tĩnh Bảo của tôi rồi, hahaha, Tĩnh bảo xinh đẹp.]

 

Hà Tĩnh Tĩnh tiến vào nhịp nhàng, mang theo một cái ba lô lớn, một tay còn kéo theo một cái va li lớn nữa, tay còn lại nắm tay một đứa bé khoảng năm tuổi bước vào.

 

Loading...