Minh Hôn - 1108
Cập nhật lúc: 2024-07-31 18:58:11
Lượt xem: 13
“Thườn Quan tiểu thư!” Hồ Lục Gia là người đầu tiên lên tiếng.
Thượng Quan Thư hơi hơi mỉm cười: “Để mọi người chờ lâu rồi, mọi chuyện tiếp theo cứ giao lại cho tôi đi!”
Nói xong, Thượng Quan Thư đảo mắt nhìn qua.
Có vẻ như cái nhìn này mang theo cả ánh sáng của c.h.ế.t chóc.
Ngữ khí này không những dọa được người đối diện, mà đám yêu đồ xung quanh sau khi nghe thấy cũng phải lùi hết lại.
Chỉ có tên yêu đạo người sói đứng phía xa là dám phẫn nộ lên tiếng: “Mày tính là cái thá gì chứ, dám làm em hai của tao bị thương, còn muốn xen vào việc của người khác sao?”
Tên yêu đạo kia vừa nói chuyện, lông tơ trên người đã dựng hết cả lên, có thể thấy được gã đang vô cùng tức giận.
Thượng Quan Thư căn bản không thèm trả lời gã, chỉ hừ lạnh một tiếng, rồi nói: “Giết sạch bọn chúng!”
Lời vừa nói ra, phía sau chúng tôi bỗng nhiên xuất hiện một trận âm khí d.a.o động.
Ngay sau đó, chúng tôi tôi nhìn thấy hết quỷ hồn này đến quỷ hồn khác lần lượt xuất hiện.
Trong nháy mắt, đã có hàng trăm quỷ hồn có mặt ở đây.
Những quỷ hồn này đều mặc đồ cổ trang, trên tay cầm trường đao, sắc mặt trắng bệch, sát khí tỏa ra ngập trời.
Rất nhiều yêu đạo của Tà Giáo Nhật Nguyệt có mặt ở đây đều cảm nhận được luồng sát khí ập tới cuồn cuộn như sóng biển.
Bọn chúng không khỏi thầm giật mình, không kìm được mà tiếp tục lùi về sau.
Chính vào lúc đó, những quỷ hồn nọ đồng loạt ngẩng phắt đầu, đột nhiên giơ trường đao trong tay lên, sau đó hàng loạt câu “Giết!” vang lên, rất nhiều tên yêu đạo bị g.i.ế.c c.h.ế.t ngay tại chỗ…
*******
Khi từ “Giết” vang lên theo đó là hàng trăm quỷ hồn lao ra.
Những quỷ hồn này giống như một đám quỷ chiến binh, mỗi con đều mang sát khí vô cùng mãnh liệt.
Với trường đao trong tay, chỉ cần nhìn thấy lũ yêu đạo thì bắt đầu chém.
Những tên yêu đạo bỗng nhiên nhìn thấy chiến trận này, đội hình đã bắt đầu rối loạn.
Theo bản năng lùi về phía sau, nhưng những tên này càng lùi về phía sau, lại càng không có sức mạnh.
Kết quả của cuộc đụng độ này là có hơn mười tên yêu đạo đã bị những quỷ hồn này g.i.ế.c chết.
Không thể không nói, những chiến binh quỷ này xuống tay rất tàn nhẫn, một đao vung ra cũng không có ý định nương tay.
Tên yêu đạo người sói và yêu đạo đầu mèo nhìn thấy cũng không khỏi sợ hãi.
Nhưng tên đó vẫn phản ứng nhanh, sau đó gầm nhẹ: “Ổn định, đều ổn định lại hết cho tao.”
Nói xong, gã cùng tên yêu đạo đầu mèo xông lên đối đầu với những quỷ hồn kia.
Bởi vì hai tên yêu đạo này là thủ lĩnh nơi này cho nên có thực lực rất mạnh.
Bọn chúng mới vừa ra tay đã lập tức khiến hai quỷ hồn bị thương nặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/minh-hon/1108.html.]
Thượng Quan Thư thấy thế liền nhướng mày, lộ ra vẻ tức giận: “Muốn chết!”
Nói xong, cô ấy mở to mắt.
Trong nháy mắt, yêu đạo người sói và yêu đạo đầu mèo liền có cảm giác mình bị khống chế, không cách nào điều khiển cơ thể được.
Mà ngay tại thời điểm hai tên đó bất động thì lập tức xuất hiện mấy quỷ hồn.
Mặt bọn họ lộ vẻ dữ tợn, trường đao trong tay nhao nhao đ.â.m ra.
“Vèo vèo” vài tiếng, hai gã yêu đạo đã bị đ.â.m c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Đến lúc c.h.ế.t bọn chúng vẫn không hiểu, tại sao lại c.h.ế.t một cách mơ hồ như vậy.
Chính mình thậm chí còn không có cơ hội ra tay đã bị giết.
Kết quả này làm cho tất cả lũ yêu đạo ở đây đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.
Các đường chủ của bọn chúng đều đã bị giết, bọn chúng ở lại chỗ này khác gì dâng thức ăn tận miệng chứ.
Hơn nữa những người này phần lớn là người bình thường mới gia nhập Nhật Nguyệt Giáo, lúc này lâm vào thế yếu, căn bản là không ai muốn tiếp tục ở lại chỗ này chiến đấu nữa.
Rất nhiều yêu đạo đều bắt đầu nhao nhao quay đầu chạy trốn, bọn chúng cũng không muốn c.h.ế.t ở chỗ này.
Nhưng mà những quỷ hồn mà Thượng Quan Thư mang đến cũng không có ý định buông tha.
Thấy bọn chúng chạy trốn thì lập tức đuổi theo.
Thấy liền giết, không thèm để ý những tên này đang gào thét thảm thiết cỡ nào.
Nhìn đến đây, chúng tôi đều thở phào nhẹ nhõm.
Không ngờ tới trận chiến sinh tử vừa rồi lại xoay chuyển thế cục nhanh như vậy.
Tất cả đều dựa vào Thượng Quan Thư cùng với những trợ thủ mà cô ấy mang tới.
Nhưng bây giờ không phải là lúc thả lỏng.
Bởi vì còn chưa tìm được Độc đạo trưởng, cho nên tôi vội vàng mở miệng nói với Thượng Quan Thư: “Thi Muội, tôi đã cứu sư phụ trở về, nhưng Độc đạo trưởng đã bị mang đi rồi!"
Vừa dứt lời, Thượng Quan Thư đã lộ ra vẻ mặt âm trầm: “Tôi đã không có cách nào cảm giác được khí tức của Độc đạo trưởng ở chỗ này, ông ấy đâu rồi?”
Ông ấy đâu rồi? Độc đạo trưởng không phải đang ở trong tòa nhà này sao?
Trong lòng tôi nghĩ như vậy, mà Hồ Thất Nãi bên cạnh lại bỗng nhiên chen vào nói: “Thườn Quan tiểu thư, tôi còn có thể ngửi được mùi của Độc đạo trưởng, các người đi theo tôi đến...”
Lúc này đám người Hồ Thất Nãi đã khôi phục lại hình dạng con người, không còn là hình dáng hồ ly khổng lồ.
Hơn nữa bà ấy vừa dứt lời, Hồ Thất Nãi đã lắc mình một cái, trực tiếp biến thành một con hồ ly.
Sau đó thông qua phương hướng mà trước đó Độc đạo trưởng đã bị mang đi, trực tiếp đuổi theo.
Lão Phong thấy vậy, là người đầu tiên đuổi theo.
Mà tôi lại nói với Thượng Quan Thư: “Thi Muội, cô cứ đi theo bọn họ qua đó trước đi, tôi mang sư phụ về rồi lập tức đuổi theo!”