Minh Hôn - 1134
Cập nhật lúc: 2024-08-01 20:26:00
Lượt xem: 20
Tôi nhìn lướt qua những con quỷ ở đây, bọn chúng quả thực rất bình thường, đúng như Dương Tuyết nói.
Khí tức mà đám quỷ này tỏa ra đều rất yếu.
Đừng nói là so với Thượng Quan Thư, Dạ Phong, cho dù là Vương Bảo Thành, Đằng Ngưu, thì bọn chúng cũng không bằng.
Là thuộc về loại kém rất xa, cho dù chú rể quỷ có sát khí thì tôi cũng cảm thấy tu vi của gã cũng chỉ ở mức Đạo Sư đỉnh phong mà thôi.
Tất cả chúng tôi hợp sức lại, chỉ cần một đòn sấm sét liền có thể thu phục được gã.
Nghĩ đến đây, tôi hít sâu một hơi sau đó mở miệng nói với lão Phong, Dương Tuyết cùng với Từ Lâm Tĩnh: “Tôi thấy biện pháp này cũng được, khí tức của những con quỷ này yếu như vậy. Chúng ta hợp sức giải quyết hẳn là không có vấn đề gì lớn! Chuẩn bị một chút, lát nữa chờ Tiểu Lan đi ra chúng ta lập tức hành động.”
Tôi nói thẳng, ba người còn lại cũng đều gật đầu, cũng rút kiếm gỗ đào trong tay ra.
Khi thanh kiếm gỗ đào được rút ra, tiếng hát trên sân khấu bỗngdừng lại.
Sau đó liền nghe được tên chú rể quỷ mặc áo đỏ kia nói: “Đến đây nào, trước tiên nâng quan tài của tân phu nhân lên!”
Vừa dứt lời, một bên khác liền có mấy con quỷ mang một chiếc phượng quan* màu đen đi vào.
(*) quan tài có hoa văn phượng hoàng.
Dáng vẻ của quỷ khiêng quan tài khác với người khiêng quan tài.
Quỷ khiêng quan tài chính là gót chân sau của bọn chúng không chạm đất mà đi bằng ngón chân, nhìn qua rất quỷ dị.
Tuy nhiên những vị khách có mặt ở đó không hề cảm thấy kỳ lạ.
Còn lần lượt chúc mừng chú rể quỷ kia.
“Chúc mừng Phong đại vương đã cưới được một người vợ khác!”
“Phong đại vương ngày sau đã có tân phu nhân làm bạn. Công lực của Phong đại vương tất nhiên lại tăng lên một tầng rồi!”
“Ha ha ha! Cảm ơn mọi người. Tôi thấy canh giờ cũng không kém nhiều lắm, bắt đầu bái đường đi!” Chú rể quỷ nói với một ông già ở bên cạnh.
Ông già kia vừa nghe thấy lời này đã vung tay lên với người bên cạnh.
Liền nhìn thấy một ít quỷ hầu đi ra ngoài, yêu cầu khách có mặt lui về hai bên, để lại một con đường lớn ở giữa.
Mà cuối con đường chính là cửa thông tới quảng trường.
Lúc này chú rể quỷ vô cùng hăng hái, hai tay chắp sau lưng, trên mặt bày ra dáng vẻ kiêu ngạo.
Ông già kia hắng giọng một cái, sau đó hô to một tiếng nói: “Giờ lành đã đến, cho mời cô dâu...”
Theo tiếng hô to đó đột nhiên vang lên mười tám tiếng roi “bốp bốp bốp”.
Tiếng roi kết thúc, ở một đầu khác của con đường bỗng nhiên có một đám người đi vào.
Mà một người trong số đó chính là cô dâu mặc áo cưới đội khăn trùm đầu màu đỏ. đang được bà mối dắt tay.
Lúc này có rất nhiều tân khách đang chỉ trỏ.
“Phong đại vương thật có bản lĩnh! Lại cưới một người vợ khác!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/minh-hon/1134.html.]
“Đúng vậy! Phong đại vương có mị lực vô hạn, dám cưới người sống làm vợ.”
“Phong đại vương rất giỏi làm việc này, bái thiên địa xong chính là vợ chồng, phía dưới* cũng sẽ không truy cứu.”
(*) ý chỉ địa phủ.
“Anh có thấy cỗ quan tài kia không, chính là cho tân phu nhân dùng đó.”
“Đợi đến sáng mai, tân phu nhân kia chính là một cỗ thi thể, về phần hồn phách tự nhiên là cùng Phong đại vương hòa làm một......”
“Phong đại vương có bao nhiêu vợ thế? Chắc đây là người vợ thứ mười hai nhỉ?”
“Không, hình như là người vợ thứ mười ba…”
"..."
Những vị khách này nghị luận sôi nổi, nghe xong chúng tôi không khỏi nhíu mày.
Tên lệ quỷ này cũng đủ độc ác.
Không ngờ gã lại sử dụng quy tắc một cách hợp lý, cưới một người phụ nữ còn sống, sau đó g.i.ế.c c.h.ế.t rồi hút hồn lực.
Bởi vì âm hôn với người sống là một loại cấm kỵ, cũng coi như là một loại “quy tắc”, nhất định phải có người chết.
Vì vậy, tên lệ quỷ này đã sử dụng “quy tắc” này.
Chẳng những có thể hút hồn lực mà còn không cần gánh nợ, thật sự là đủ ác độc.
Về phần cô dâu là một người sống phải c.h.ế.t và cái c.h.ế.t cũng rất vô ích.
Tên này, quả nhiên không phải thứ tốt lành gì.
Nhưng Thiên Đạo Luân Hồi, có thể tránh thoát quy tắc ở phía dưới, cũng đừng nghĩ tránh thoát trừng phạt của chúng tôi.
Lát nữa tôi nhất định phải diệt trừ tên này.
Về phần cô dâu ở trước mặt, tuy rằng quần áo đã thay đổi hơn nữa cũng mang theo khăn trùm đỏ.
Nhưng chỉ cần nhìn qua một cái chúng tôi liền có thể khẳng định đó là Tiểu Lan.
Thấy Tiểu Lan đi tới, bốn người chúng tôi liếc mắt nhìn nhau.
Sau đó tôi dã cầm kiếm gỗ đào, trực tiếp nhảy xuống từ nóc nhà.
Tung người xuống, lập tức ngăn Tiểu Lan lại ở trên hành lang không cho cô ấy đi về phía nam quỷ kia.
Không đợi chúng quỷ ở đây kịp phản ứng, lúc này lão Phong, Dương Tuyết cùng với Từ Lâm Tĩnh đã cùng nhau hành động.
“Vèo, vèo” mấy tiếng, ba người họ cũng giống tôi, lần lượt nhảy xuống từ nóc nhà, trực tiếp ngăn lại ở trên hành lang.
Chúng quỷ ở đây nhìn thấy một màn như vậy, không khỏi lộ ra vẻ mặt kinh hãi.
Phản ứng đầu tiên trong đầu chính là cướp hôn, nhưng khi đám quỷ này thấy rõ kiếm gỗ đào trong tay chúng tôi, liền hít vào một ngụm khí lạnh.
Khí tức nóng rực của kiếm gỗ đào khiến cho đám quỷ dù đứng ở khoảng cách xa cũng cảm thấy hồi hộp.
Mà bốn người chúng tôi sau khi đáp xuống đất, cũng không ngây ngốc đứng đó mà bắt đầu vận khí.