Minh Hôn - 12
Cập nhật lúc: 2024-07-10 12:16:14
Lượt xem: 146
Nhưng nghe thấy lời nói của sư phụ, tôi cũng không dám ở lại.
Tôi thật sự không có bản lĩnh gì, ở lại đây cũng không làm được gì, chỉ có thể rước thêm phiền phức cho sư phụ mà thôi
Sư phụ thấy tôi không nói chuyện, lại nhìn lướt qua hai con lệ quỷ.
Thấy nam quỷ đã không còn đau đớn giống như lúc nãy, hiển nhiên là sắp khôi phục.
Vì vậy, sư phụ lại nói với tôi: "Đi nhanh lên! Nếu con không đi, sẽ không còn kịp!”
Trong lòng ê ẩm, nhưng tôi cũng nhìn thấy được tình thế hiện tại.
Lập tức nhìn sư phụ nói: “Sư phụ, thầy nhất định phải đuổi kịp!”
Nói xong, tôi cầm lấy kiếm gỗ đào xoay người liền chạy.
Tôi quay đầu lại liếc mắt nhìn một cái, thấy hai con lệ quỷ đã một lần nữa xông lên, mà sư phụ lại đang ngăn chặn hai người bọn họ.
Tôi không dám dừng lại, tiếp tục chạy về phía trước.
Tôi chạy qua sân sau, lại chạy qua một cái hành lang, thời điểm tôi chuẩn bị chạy ra sân trước.
Một giọng nói khàn khàn truyền tới: “Mạng của mày, là của tao!”
Nghe đến đây, tôi chỉ cảm thấy lạnh sống lưng, trên người da gà không ngừng nổi ra bên ngoài.
Tôi quay đầu lại nhìn thoáng qua thì nhìn thấy nữ quỷ đang đuổi theo.
Vì muốn được sống, tôi chạy nhanh hơn, nhưng hai chân của tôi có thể chạy trốn được nữ quỷ sao?
Trong nháy mắt, nữ quỷ đã đuổi theo hơn nữa còn xuất hiện ở phía sau tôi.
Những móng vuốt sắc nhọn của nữ quỷ đã giơ lên cao và chuẩn bị đánh tới.
Tôi cực kỳ sợ hãi, cảm thấy đêm nay có khả năng mình thật sự trốn không khỏi.
Trong lòng tôi có chút hối hận, hối hận vì đã liên lụy tới sư phụ.
Giờ khắc này, hơi thở tuyệt vọng đang lan tràn trong lòng tôi.
Thế nhưng, ngay tại thời điểm nghìn cân treo sợi tóc, chỗ rẽ ở trước người tôi, bỗng nhiên nhảy ra một bóng người.
Người này cũng không xa lạ, mà chính là Lão Tần đã rời đi trước đó.
Vẻ mặt của Lão Tần âm trầm, trong tay bưng một cái chậu.
Mới vừa xuất hiện, đã hét lớn một tiếng: “Ăn một chậu m.á.u chó đen của tao!”
Vừa dứt lời, lão Tần nhắm ngay nữ quỷ ở phía sau tôi mà tát qua.
Khoảng cách quá gần cũng quá đột ngột.
Tất cả tâm tư của nữ quỷ đều đổ dồn lên trên người tôi, lúc này căn bản không kịp phản ứng, chỉ quay đầu theo bản năng.
Chỉ nghe một tiếng “Rầm”, nguyên một chậu m.á.u chó đen tất cả đều b.ắ.n vào trên người của nữ quỷ.
Máu chó đen là vật chí dương, những thứ âm tà này sao có thể chống lại?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/minh-hon/12.html.]
“A” Chỉ nghe nữ quỷ hét thảm một tiếng, ngã xuống đất ngay tại chỗ.
Mà m.á.u chó đen dường như đã hóa thành axít, không ngừng ăn mòn ở trên người nữ quỷ, phát ra âm thanh “xì xì xì”.
Ngay sau đó khuôn mặt phía bên trái của nữ quỷ đã m.á.u thịt lẫn lộn, thê thảm không nỡ nhìn.
Cảnh tượng này quá khủng bố, khiến tôi sững sờ trong giây lát.
Mà Lão Tần dường như cũng chưa từng nhìn thấy cảnh tượng này, cho nên chân tay hơi luống cuống.
Lúc này, nữ quỷ đã ngã xuống đất lộ ra dáng vẻ đau đớn tột cùng, thân thể run rẩy không ngừng co giật.
Nhưng trong miệng thì một bên kêu thảm thiết, một bên kêu cứu: “Chồng, chồng ơi... cứu, cứu em!”
Nghe đến đây tôi chợt bừng tỉnh, bây giờ không g.i.ế.c bà ta thì muốn đợi tới khi nào?
Ta cầm kiếm gỗ đào, nhắm ngay bụng của nữ quỷ liền đ.â.m qua.
Nữ quỷ bị giội nhiều m.á.u chó đen như vậy, nơi đó trốn được?
Đâm xuống một kiếm, liềm đ.â.m xuyên qua bụng của nữ quỷ ngay tại chỗ.
Nữ quỷ lại phát ra một tiếng kêu đinh tai nhức óc, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ, nhưng có lẽ không trúng chỗ trọng yếu.
Tôi thấy nữ quỷ còn chưa chết, dự định đ.â.m thêm một kiếm.
Nhưng đã quá muộn, bởi vì nam quỷ đã trở lại.
“Vợ” vang lên một tiếng kêu âm trầm, nam quỷ xuất hiện ở chỗ cách chúng tôi 10 mét.
Lão Tần nhìn thấy nam quỷ đã trở lại, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.
Ông ra sức túm chặt lấy tôi, căn bản không cho tôi có cơ hội đ.â.m thêm một kiếm, lôi kéo tôi chạy ra bên ngoài.
Nhưng chúng tôi chạy chưa được bao xa thì nam quỷ đã xuất hiện ở trước mặt nữ quỷ.
Hắn nắm tay của nữ quỷ, hung tợn trừng mắt nhìn tôi cùng Lão Tần, thấp giọng tức giận nói: “Tao sẽ cho chúng mày sống thêm hai ngày!”
Nói xong, hắn cùng nữ quỷ trên mặt đất, đều “Phanh” một tiếng hóa thành một làn sương đen, sau đó biến mất ở trước mặt chúng tôi.
Tôi cùng Lão Tần sửng sốt một lúc lâu, đột nhiên nhớ tới sư phụ vẫn còn ở sân sau.
Chúng tôi cũng không do dự, xoay người liền chạy về sân sau.
Chờ tôi cùng Lão Tần đi vào sân sau, thì phát hiện sư phụ đã ngã vào bên trong vũng máu.
“Sư phụ!” Tôi sợ hãi, vội vàng chạy qua, đỡ ông ngồi dậy.
Phát hiện trên n.g.ự.c của sư phụ có ba vết thương, đang không ngừng chảy m.á.u ra bên ngoài.
Lão Tần có vẻ hốt hoảng, bảo tôi băng bó vết thương cho sư phụ trước, ông ấy đi lấy băng và thuốc cầm máu.
Tôi nhìn vết thương của sư phụ cùng với vũng m.á.u ở trên đất.
Tôi là một người trưởng thành, nhưng lại bật khóc ngay tại chỗ.
Nhưng sư phụ lại đột nhiên mở mắt ra, yếu ớt nói với tôi: “Mạng của sư phụ rất cứng rắn! Chỉ cảm thấy có lỗi với con, sư phụ không thể giúp con trốn thoát được kiếp nạn này ……”