Minh Hôn - 1206
Cập nhật lúc: 2024-08-03 21:12:44
Lượt xem: 11
Tôi lại phát hiện ra đối phương không chịu ảnh hưởng mấy, bèn dồn hết sức, muốn đột phá lên cảnh giới Đạo Quân, dốc toàn bộ đạo hạnh của mình.
Dưới tình huống cả hai bên đều dốc toàn lực, sức lực của đối phương vẫn rơi vào thế hạ phong.
Tôi hung hăng đè chặt đối phương, thấy sắp không giữ nổi, bèn hét lên với lão Phong một tiếng: “Lão Phong, tôi không giữ nổi nó nữa rồi, cậu mau dùng bùa chú nổ c.h.ế.t tên này đi!”
Kỳ thật không cần tôi phải lên tiếng, lão Phong cũng đã chạy tới đây, chuẩn bị giơ bùa chú lên, chụp lên trán cương thi.
Nếu dùng bùa chú đánh trúng vị trí này, với sức lực của lão Phong, có thể không g.i.ế.c c.h.ế.t được con cương thi này.
Nhưng cũng sẽ khiến cương thi bị thương nặng, khiến cho nó mất đi gần như phần lớn sức chiến đấu.
Lão Phong rút ra một lá bùa màu vàng, giơ tay lên muốn vỗ vào đầu cương thi.
Tuy nhiên, thật sự không ngờ tới, ngay vào lúc lão Phong sắp dán được bùa lên trán cương thi, biến cố lại xảy ra.
Con cương thi kia lại rống lên lần nữa, một luồng sức mạnh quái dị từ đâu truyền ra.
Thanh kiếm gỗ đào tôi đ.â.m ở phía sau lưng của đối phương đột nhiên cong lại, cuối cùng chỉ nghe một tiếng “răng rắc”, thanh kiếm đã gãy làm đôi.
Cả người tôi cũng bị đối phương hất văng ra ngoài.
Lão Phong muốn dùng bùa chú hạ gục đối phương cũng đành chịu thất bại.
Ngược lại, cậu ấy còn bị đối phương dùng một tay hất ngã văng ra đất.
Cả người tôi bị văng ra đập vào tường, sau lưng truyền tới một trận đau đớn.
Nhìn kiếm gỗ đào trên tay đã bị gãy làm hai mảnh, sắc mặt tôi trầm xuống: “Mẹ nó! Để xem mày còn có thể chống cự được đến khi nào!”
Nói xong, tôi ném một nửa thanh kiếm gãy đi.
Xong việc, tôi rút thanh Linh Đao vẫn giắt bên hông ra, hiện giờ tôi chỉ có thể dùng thứ này để đối phó với con cương thi kia mà thôi.
Tôi khởi động Linh Đao, rồi lại lao vào trận chiến.
Con cương thi kia cũng vừa kêu “Ngao ngao ngao” vừa xông lên, bởi vì nó cậy vào việc mình đang chiếm được ưu thế.
Cho nên, dù tôi có dốc hết sức lực, còn có được Linh Đao trong tay giúp đỡ, trong lúc nhất thời cũng không thể chiếm được thế thượng phong.
Nhưng cũng may, chúng tôi dùng hai đối một, dưới tình huống như thế, chúng tôi chiến đấu được hơn mười phút.
Rốt cuộc, một cơ hội cũng đã xuất hiện trước mắt tôi.
Cương thi kia há miệng ra lao tới, nhưng cắn hụt, lập tức để lộ ra điểm yếu trên cổ.
Thấy vậy, con người của tôi đột nhiên giãn ra.
Cầm chặt Linh Đao trong tay, tôi vung d.a.o lên.
Một d.a.o này đ.â.m xuống, đã trực tiếp đ.â.m vào cổ của đối phương.
Vị trí này, chính là nơi da mỏng nhất, ngoại trừ hai nơi yếu hại ( là m.ô.n.g và n.g.ự.c ), thì trên người cương thi, đây chính là vị trí yếu nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/minh-hon/1206.html.]
Trong trường hợp này, tôi lại dùng cả Linh Đao sắc bén và sức lực toàn thân, nhưng cũng chỉ đ.â.m được một nửa Linh Đao vào trong da thịt cương thi.
Nhưng cho dù chỉ là nửa thanh, cũng đủ để lấy mạng nó…
*******
Linh Đao đ.â.m thẳng vào cổ đối phương, chỉ trong nháy mắt, đôi mắt đỏ ngầu của cương thi đột nhiên trợn to.
Toàn thân nó lập tức run lên trong phút chốc.
Ngay sau đó, một luồng sức mạnh vô hình xuất hiện bên trong Linh Đao, đột nhiên lan ra khắp toàn thân đối phương.
Lúc này, sát khí bên trong người cương thi giống như chịu một lực hấp dẫn, bị Linh Đao cắm trên cổ không ngừng hút đi.
Tiếp đó, con cương thi vốn đang rất hung bạo, sau khi bị Linh Đạo hút âm sát khí thì lập tức dại ra.
Nó há miệng thở dốc, phát ra những tiếng kêu “A, a…” yếu ớt, như có như không.
Hình như cuối cùng nó cũng không thể gào thét lên như lúc trước nữa, sức mạnh trong người đều bị rút ra cả rồi.
Thấy đối phương đã bị sức mạnh bí ẩn của Linh Đao áp chế, tôi xoay người, lại đột nhiên đ.â.m thêm một nhát.
Lão Phong giơ tay lên và vỗ nhẹ vào người cương thi, một lá bùa đã được dán lên trán nó.
Ngay sau đó, chỉ nghe lão Phong quát khẽ một tiếng: “Cấp cấp như luật lệnh, phá!”
Ánh sáng nhấp nháy xuất hiện, kéo theo đó là một tiếng nổ vang trời.
Đầu của con cương thi kia lệch sang một bên, cả người lập tức ngã xuống mặt đất.
Tôi và lão Phong nhìn thấy hết thảy những việc này, mặt không để lộ biểu cảm nào.
Mà đầu của cương thi kia đã vỡ ra, m.á.u đen cùng mùi tanh hôi cứ không ngừng chảy ra.
Cơ thể nó run lên vài cái, trút những hơi thở nặng nề, rồi cuối cùng cũng c.h.ế.t hẳn.
Vào lúc đối phương trút hơi thở cuối cùng, từ trong thất khiếu của nó, liên tục toát ra những luồng khói màu đen.
(Theo quan niệm cổ xưa, con người có 7 lỗ ( thất khiếu ) để hấp thụ vật chất, tinh thần mà trưởng thành. Bảy lỗ đó là: hai mắt, hai tai, hai lỗ mũi và miệng. )
Đây là nguyên lực cuối cùng của con hắc sát này, sau khi nguyên lực này hoàn toàn biến mất, con hắc sát này cũng coi như xong đời.
Nhìn thấy một màn này, tôi chợt thở hắt ra một hơi.
Chuyện đến đây, xem như là đã tiêu diệt được hắc sát cương thi rồi.
Tôi dồn khí về đan điền, nhanh chóng thu hồi Hoả Thiên công.
Vừa thu hồi Hoả Thiên công xong, tôi chỉ cảm thấy nhịp tim mình tăng lên, cơ thể xuất hiện một trận đau nhức, toàn thân mất hết sức lực.
Tôi thấy có chút chóng mặt, cả người lắc lư mấy cái, suýt chút thì té ngã.
Cũng may lão Phong đã kịp thời đỡ tôi: “Sao thế? Tác dụng phụ sao?”