Minh Hôn - 1435
Cập nhật lúc: 2024-08-31 21:10:14
Lượt xem: 12
Thấy vậy, tôi không khỏi liếc nhìn thêm vài lần.
Rốt cuộc thì trên dương gian danh tiếng của bà lão này cũng rất là nổi tiếng.
Đặc biệt là số ít si nam oán nữ có tâm trạng rối bời, liền muốn uống một chén canh Mạnh Bà.
Rốt cuộc, sau khi uống thứ này là có thể lập tức quên đi kiếp trước kiếp này.
Kiếp sau đầu thai làm người cũng sẽ không còn bất kỳ vướng bận gì nữa.
Về phần người mặc áo choàng xám, lưng gù, khuôn mặt nhăn nheo, vẻ mặt hống hách được gọi là Mạnh Bà kia.
Trên dương gian có rất nhiều truyền thuyết về bà ấy, truyền thuyết thứ nhất nói Mạnh Bà chính là Mạnh Khương Nữ đã khóc ròng dưới Vạn Lý Trường Thành.
Vì cô ta quá mức si tình khiến Diêm Vương vô cùng cảm động, nên sau khi cô ta c.h.ế.t đã được cho phép không cần phải luân hồi.
Sau đó để cô ta đến đây nấu canh, cho nhóm si nam oán nữ trên dương gian có thể rời đi không chút vướng bận.
Ngoài ra còn có truyền thuyết kể rằng, Mạnh Bà là người phụ nữ đẹp nhất ở dưới địa phủ.
Vì phạm luật dưới địa phủ, nên bị Diêm Vương trừng phạt phải ở chỗ này nấu canh.
Còn có người nói, Mạnh Bà này là một vị thần lý trí vĩ đại.
Khi Địa Mẫu thân hóa địa phủ thần hóa sáu cõi, bà ta đã xuất hiện ở đây.
Vì thấy ở đây có quá nhiều oán hận, nên tình nguyện ở chỗ này nấu canh.
Tất nhiên, ngoài ba truyền thuyết trên, hình như còn có một số phiên bản khác được lưu truyền trên dương gian.
Phiên bản nào mới đúng thì cũng rất khó nói.
Nhưng tôi nhìn bà lão này đã khoảng bảy mươi tám mươi tuổi, trông giống như một người đàn bà đanh đá.
Cảm thấy phiên bản vị thần vĩ đại thời xa xưa, tình nguyện nấu canh ở đây vì thương hại chúng sinh chắc chắn là giả.
Nhìn từ xa, lúc này Mạnh Bà đang đứng trong đình.
Bà ta cầm một cái gáo, không ngừng múc hết gáo canh Mạnh Bà này đến gáo canh Mạnh Bà khác từ một cái xô lớn.
Bà ta liên tục mắng chửi nhóm quỷ hồn đang xếp hàng để uống canh.
“Nhanh lên nhanh lên, mỗi người đến uống một ngụm nhỏ!”
“Đồ ngốc, đừng uống quá nhiều, tôi bảo cậu đừng uống quá nhiều.”
"Chú mày đang làm gì vậy? Uống nước sôi à? Đồ ngốc."
"Tôi đã nói rồi, chỉ uống một ngụm nhỏ thôi, ông điếc à?"
"Đồ ngốc này, ai bảo cậu uống hết một chén? Kiếp sau nhất định sẽ làm một kẻ đại ngốc ..."
"…”
Mạnh Bà liên tục mắng chửi, dặn dò những quỷ hồn đang uống canh, nhưng thái độ phục vụ này quả thực không tốt lắm.
Những quỷ hồn đã uống xong canh Mạnh Bà liền bước lên cầu đá, sau đó nhảy xuống Giếng Luân Hồi để đầu thai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/minh-hon/1435.html.]
Khi tôi nhìn những điều này, tim tôi cứ không ngừng đập "Thình thịch".
Bởi vì tôi càng ngày càng đến gần đình của Mạnh Bà, mà tôi vẫn chưa tìm được đường để trốn thoát.
Đã đến đây thì không còn đường để quay lại.
Chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước, uống canh và nhảy xuống giếng.
Trong lòng tôi ngày càng lo lắng, không ngừng nhìn chằm chằm vào những quỷ sai xung quanh, cố gắng tìm cơ hội trốn thoát.
Đi theo sau nhóm quỷ hồn, từng bước một đi về phía trước.
Ước chừng cách đình Mạnh Bà khoảng hai mươi mét, cuối cùng cơ hội cũng xuất hiện.
Một nam quỷ đã không uống canh Mạnh Bà khi đi ngang qua đình nơi Mạnh Bà ở.
Đối phương đột nhiên tăng tốc, nhắm thẳng cây cầu đá và Giếng Luân Hồi bắt đầu chạy điên cuồng.
“Tôi không uống canh, tôi không uống canh, tôi không muốn quên cô ấy, tôi không muốn quên cô ấy …”
Biến cố đột ngột này nháy mắt khiến Mạnh Bà đang trong đình bị sốc.
Bà ta ngay lập tức chỉ vào nam quỷ và hét lớn: "Mau, mau bắt tên đó lại, tên đó chưa uống canh, chưa uống canh ..."
Lời nói của Mạnh Bà đã lập tức thu hút tất cả quỷ sai trên đường Hoàng Tuyền.
Các quỷ sai lần lượt quay đầu lại, thấy có quỷ không uống canh mà lại xông đến Giếng Luân Hồi, nháy mắt liền tức giận.
Nhiệm vụ của họ ở đây chính là duy trì trật tự của Giếng Luân Hồi.
Bảo đảm tất cả mọi quỷ hồn đi đầu thai đều đã uống canh Mạnh Bà.
Nếu như để quỷ hồn kia cứ như vậy mà trốn thoát, sau đó nhảy xuống giếng đi đầu thai mà không cần uống canh Mạnh Bà, vậy thì không phải bọn họ sẽ bị trách phạt sao?
Một tên giống như thủ lĩnh của đám quỷ binh tức giận hét lên: “Tiểu quỷ, còn dám chạy!”
Nói xong, thủ lĩnh của đám quỷ binh giơ tay lên, một sợi xích sắt đột nhiên bay ra khỏi ống tay áo của gã.
Dây xích sắt phát ra âm thanh "Bá bá bá", không ngừng bay ra, chĩa thẳng vào nam quỷ đang chạy trốn.
Trong nháy mắt đã trói nam quỷ trốn thoát lại.
Những quỷ sai xung quanh cũng cầm theo cây đinh ba, lần lượt lao tới.
Bởi vì biến cố đột ngột này, những quỷ hồn đi đầu thai trên đường Hoàng Tuyền lập tức trở nên xôn xao.
Một đám người bắt đầu đi lên thăm dò, muốn nhìn xem chuyện gì đang xảy ra ở phía trước.
Còn trong lòng tôi lại vô cùng vui vẻ.
Cơ hội, đây là cơ hội để tôi trốn thoát.
Sao tôi dám đến xem náo nhiệt? Nếu bỏ lỡ cơ hội này, tôi sẽ không thể trốn thoát được nữa.
Vì vậy tôi không cần suy nghĩ, thân hình đã chợt lóe, chạy thẳng vào bụi cây bên cạnh.
Bởi vì nhiều quỷ hồn có mặt ở đây đã bị sự việc phía trước thu hút nên rất ít người chú ý đến tôi ...
Sau khi chạy vào bụi cây, tôi không hề dừng lại mà tiếp tục chạy về phía trước.