Minh Hôn - 169
Cập nhật lúc: 2024-07-11 18:58:01
Lượt xem: 48
Kì lạ hơn nữa là chúng tôi đã tìm kiếm khắp tòa nhà, vẫn không nhìn thấy nữ quỷ kia đang ở đâu.
“Sao lại không có?” Bạch Phong hoài nghi đánh giá xung quanh.
Dương Tuyết tiến lên một bước, nhặt một con búp bê bụi bặm lên và nói: “Lạ thật, tại sao lại để nhiều búp bê ở đây như vậy …”
Lời nói vừa dứt, một cơn gió lạnh đột nhiên tràn vào phòng, phát ra âm thanh "vù vù!"
Không chỉ có như vậy, một giọng nữ xa lạ và tức giận đột nhiên vang lên sau lưng chúng tôi: “Đừng chạm vào con búp bê của tôi..."
Từ phía sau lưng chúng tôi đột nhiên xuất hiện một giọng nữ xa lạ, làm cả ba chúng tôi đều giật mình.
Trong khoảnh khắc này, chúng tôi đã cảnh giác mà quay đầu lại.
Khi cả ba chúng tôi nhìn lại, chúng tôi ngạc nhiên vì không nhìn thấy có cái gì ở phía sau chúng tôi.
Phòng học trống rỗng, dây thường xuân còn đu đưa trước cửa.
Trong lòng tôi cảm thấy kinh ngạc, việc này thật không thích hợp! Rõ ràng vừa nãy có một giọng nói phát ra từ phía sau chúng tôi. Truyền đến từ phía cửa phòng, vì sao lại không nhìn thấy người?
Ngay lúc tôi còn đang nghi hoặc, thì cảm thấy bên cạnh đột nhiên có một trận gió lạnh thổi qua, sau đó có một bóng người màu vàng đột nhiên xẹt qua.
Tôi còn chưa kịp phản ứng, liền nghe thấy Dương Tuyết đang ở bên cạnh hét lên một tiếng: “Cẩn thận!”
Kết quả lời của Dương Tuyết còn chưa dứt, một người phụ nữ lạ với khuôn mặt tái nhợt, đầy tức giận và đôi mắt sâu hoắm đã xuất hiện ở trước mắt tôi.
Đôi mắt của tôi trợn trừng, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trong lòng tôi bỗng “thịch” một tiếng, thầm nghĩ lại có chuyện chẳng lành rồi.
Chẳng lẽ đây là nữ quỷ sống trong tòa nhà này, chắc chắn không thể sai được.
Cơn ngươi trắng dã cùng với bộ dáng của nữ quỷ giống hệt người ban ngày bị tôi bắt gặp.
Cô ta xuất hiện trông vô cùng quỷ dị tựa như đang trôi nổi, cách tôi chừng nửa mét.
Ngay trong lúc tôi còn đang kinh ngạc thì nữ quỷ đã vươn tay ra chộp lấy cổ của tôi.
“Là đàn ông, đàn ông c.h.ế.t tiệt ….”
Dường như nữ quỷ đang phát điên, suýt chút nữa đã gào rống lên, trên mặt toàn là hận ý.
Hơn nữa tốc độ của cô ta quá nhanh, suýt chút nữa chúng tôi đều không kịp phản ứng.
Bàn tay lạnh lẽo của nữ quỷ đã đặt lên trên cổ của tôi.
Bạch Phong đứng bên cạnh tôi nhìn thấy như vậy liền muốn ra tay cứu tôi.
Bùa chú còn chưa kịp lấy ra, thì nữ quỷ đã nhanh hơn một bước, cô ta giơ tay chộp về phía Bạch Phong.
Dường như cơ thể của Bạch Phong đã bị một lực lượng vô hình mạnh mẽ hút đi, sau đó lao thẳng về phía nữ quỷ với móng vuốt sắt nhọn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/minh-hon/169.html.]
Bởi vì khoảng cách của hai bên thật sự rất gần, cho nên Bạch Phong không kịp ra tay, cậu ta bị tóm lấy và không thể di chuyển được nữa.
Nữ quỷ ra tay rất nặng, chúng tôi vừa bị tóm lấy liền có cảm giác mình đang dần dần tắt thở, thật sự rất khó chịu.
Lúc đầu tôi và Bạch Phong còn vùng vẫy cố thoát ra.
Nhưng về sau chỉ cảm thấy một cơn ớn lạnh từ cổ lan đến toàn thân.
Chân tay liền mất cảm giác giống như bị đông cứng.
Tất cả sức lực như bị rút ra khỏi cơ thê, khiến chúng tôi không thể phản kháng.
Đôi mắt của chúng tôi trợn trắng lên ,chỉ có thể phát ra những tiếng “ô.. ô….ô” đầy khó chịu, chỉ có thể phó mặc cho số phận.
Cảnh tượng này xảy ra quá nhanh, gần như giọng nói mới vừa vang lên, chưa đầy hai giây tôi và Bạch Phong để bị bắt.
Bởi vì mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, cho nên lúc này Dương Tuyết mới có chút động tĩnh.
Cô ấy thấy chúng tôi bị bóp chặt cổ, sắc mặt liền trầm xuống.
Cô ấy rút ra một lá bùa, lao nhanh về phía trước.
Trong miệng khẽ kêu lên một tiếng: “Buông tay!”
Nhưng nữ quỷ cũng không coi trọng, nhìn Dương Tuyết đang lao về phía mình, thậm chí còn nở một nụ cười cười to: “Ha ha ha….”
Mặc dù trong tay của Dương Tuyết không có kiếm gỗ đào hay pháp khí yểm trợ nào khác nhưng cô ấy cũng không hoảng sợ, cũng không dự định dừng lại.
Bỗng nhiên Dương Tuyết nhảy lên không trung, nhắm ngay nữ quỷ cho nó một lá bùa.
Nhưng trên người nữ quỷ tràn đầy oán khí, nữ quỷ mạnh hơn sự tưởng tượng của chúng ta.
Dương Tuyết vừa nhảy lên không trung, trong nháy mắt đã phát ra một tiếng thét chói tai.
Đột nhiên nữ quỷ phun ra một luồng khí đen.
Một màn này đều lọt vào mắt của tôi và Bạch Phong, mặc dù không thể cử động nhưng ý thức của hai chúng tôi đều rất rõ ràng.
Khí đen này không đơn giản, đây chắc chắn chính là tà khí của nữ quỷ này.
Nếu bị phun vào mặt, hậu quả nhất định rất thảm khốc.
Nhẹ thì trực tiếp mù, nặng nhất có lẽ sẽ mất mạng.
Nhưng Dương Tuyết biết rất nhiều thuật pháp lợi hại, cũng không phải dạng người tầm thường.
Nhìn thấy như vậy, cô ấy chỉ nhướng mày và nhanh chóng có phản ứng.
Cơ thể đang ở giữa không trung lập tức xoay 360 độ để tránh khỏi khí đen.
Nhìn thấy Dương Tuyế đang trong tình huống này lại có thể bày ra được loại tư thế này, trong lòng tôi đầy cảm thán.
Không nghĩ tới cơ thể của Dương Tuyết lại mềm dẻo như vậy, trong tình huống này vẫn có thể xoay chuyển linh hoạt.