Minh Hôn - 407
Cập nhật lúc: 2024-07-15 13:00:35
Lượt xem: 37
Trong lòng thầm nghĩ liệu suy đoán của Mạc bà bà có sai sót không? Nhưng tôi vừa nghĩ đến đó thì có một con hồ ly lông vàng bỗng nhiên nhảy ra từ lùm cây bên cạnh.
Nó không sợ người, vừa mới xuất hiện đã giương đôi mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào chúng tôi.
Con hồ ly này đột nhiên xuất hiện đã làm tôi giật mình nhất thời không biết phải làm sao.
Sư phụ đứng bên cạnh nhìn thấy tôi thất thần, liền dùng tay đẩy tôi: “Tiểu Vĩ, con mau nói chuyện đi!”
Lúc này tôi mới bừng tỉnh, đồng thời có chút luống cuống nói : “Ờ! Ờ thì! Tiểu bối chờ đã lâu, bái kiến Hồ Tiên!”
Nói xong tôi còn cúi đầu một cái.
Bên phía của đám người sư phụ, mọi người cũng chắp tay bái một bái với con hồ ly nọ.
Mà con hồ ly này đã nheo mắt lại lập tức giống như con người, phát ra tiếng cười trong trẻo của một cô gái trẻ: “Ha ha ha! Anh chắc là Đinh Vĩ nhỉ! Bộ dáng còn rất đẹp trai!”
Mặc dù mọi người đều có chuẩn bị từ trước nhưng lúc này trông thấy hồ ly nói tiếng người cũng không khỏi có chút căng thẳng.
Trong lòng tôi lại càng bất ổn, trên mặt cố nặn ra một nụ cười, vô cùng khách khí: “Đúng, chính là tôi!”
“Ha ha ha! Hồ Mẫu đại nhân và chư vị trưởng lão một chút nữa sẽ tới! Các người đã chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ!” Hồ ly kia nói.
Nhưng lần này không đợi tôi đáp lời, sư phụ ở bên cạnh đã tiếp lời: “Hồ Tiên yên tâm, chúng tôi đã chuẩn bị thỏa đáng từ sớm, Hồ Tiên đã đến đây thì xin mời vào bên trong nhận lấy cống phẩm.”
Nói xong sư phụ chỉ tay vào những cống phẩm ở cửa, là thịt sống, ngũ cốc hoa màu,…Thượng vàng hạ cám đều có.
Hồ ly giật giật cái mũi vài lần, hai mắt sáng lên: “Vậy tiểu hồ ly tôi cũng không khách khí nữa!”
“Mời Hồ Tiên!” Sư phụ lần nữa mở lời.
Tiểu hồ ly kia nghe vậy cũng không chần chừ, lắc người một cái đã nhảy tới cầm lấy một miếng thịt khô bắt đầu gặm.
Tiểu hồ ly vừa mới ăn được mấy miếng, đột nhiên trong bụi rậm bên sườn núi cách đó không xa truyền đến một trận tiếng vang.
Theo những tiếng động này, một đám hồ ly lông vàng lần lượt lao ra, trong nháy mắt đã có hơn mười con hồ ly xuất hiện.
Nhưng điều này vẫn chưa kết thúc, còn có rất nhiều hồ ly đang dần dần xuất hiện. Sau khi xuất hiện, việc đầu tiên mà chúng làm chính là nhìn xung quanh sau đó nhìn về phía chúng tôi.
Nhưng chỉ qua hai bước, những con hồ ly này đã nhanh chóng biến hóa trở thành người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/minh-hon/407.html.]
Cao gầy mập ốm, nam nữ già trẻ đều có.
Sau khi đám hồ ly biến hóa thành người đều hiện ra bộ mặt hiền từ, nói nói cười cười, vẻ mặt vui mừng, ung dung đi về phía chúng tôi.
Ai đã từng nhìn thấy cảnh tượng này, không ai trong số chúng tôi có mặt tại đây từng chứng kiến một cảnh tượng lớn như vậy.
Ngay cả Độc đạo trưởng du lịch giang hồ hơn nửa đời người cũng không khỏi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Chương 232:
Trong nháy mắt đã có hơn mười con hồ ly đã biến hóa thành người xuất hiện trước mặt bọn họ.
Cảnh tượng này có chút lớn, có hơn mười con Hồ Tiên đã đắc đạo biến thành hình dáng con người, coi như đám người trừ tà chúng tôi sống qua nửa đời người cũng chưa chắc có thể gặp được một con.
Nhưng bây giờ trực tiếp xuất hiện hơn mười mấy con, hơn nữa những lão Hồ Tiên ở trong núi sâu rừng già cũng đang lục tục xuất hiện.
Đương nhiên, trừ đi những con có thể hóa thành hình dáng con người ra, cũng có một số hồ ly bình thường.
Đạo hạnh của chúng không đủ, không thể biến thành hình dáng con người, chỉ đi theo những con Hồ Tiên đã hóa thành hình dáng con người tới đây.
Chúng tôi đều mở to hai mắt, sắc mặt kinh hãi.
Dương Tuyết cũng không khỏi nuốt nước miếng: “Đinh Vĩ! Trận thế này của anh có chút lớn rồi!”
Đột nhiên nghe thấy Dương Tuyết mở miệng, tôi đã trả lời theo bản năng: “Đúng! Đúng là có chút lớn!”
“Đừng nhiều lời! Mau tiến lên nghênh đón!” Sư phụ vội vàng nhắc nhở.
Nghe sư phụ nói như vậy, tôi cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng cầm nhang tiến lên phía trước.
Sau khi đi đến trước mặt mấy con Hồ Tiên hóa thành người này, tôi liền cung kính cúi người: “Tiểu bối là Đinh Vĩ, cung nghênh các vị Tiên gia!”
Người dẫn đầu là một Hồ Tiên có bộ dáng giống như một ông già, tóc mai hai bên đã bạc, lúc này nhìn thấy tôi cung kính thì cười “ha ha” rồi giơ tay lên: “Không tồi! đừng khách khí như vậy! Sau đêm nay chúng ta đều là người một nhà!”
Tôi cũng lộ ra vẻ mặt tươi cười: “Chư vị Tiên gia, mời đi sang bên này để nhận lấy cống phẩm!”
Nói xong tôi chỉ vào cống phẩm cách đó không xa.
Cùng lúc đó, tiểu hồ ly lúc trước đang cầm thịt khô nhìn thấy một đám Hồ Tiên hình người thì đột nhiên nói với họ: “Tam gia gia, Tứ gia gia, Ngũ gia, Lục mẫu mấy thứ này vô cùng ngon, mọi người cũng qua đây thử đi!”
Lão Hồ dẫn đầu nghe thấy thì cười lên một tiếng: “Tiểu Hoàng Hồ, để con chờ bên cạnh Thánh Mẫu, con lại chạy tới đấy!”