Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mối Tình Đầu Của Tôi - Chương 14

Cập nhật lúc: 2024-03-27 11:17:00
Lượt xem: 2,675

“Nhưng sau bảy năm, em vẫn đứng ở đây.”

“Em mãi mãi là Thanh Lê vô địch thiên hạ trong lòng anh.”

“Yêu em là vinh dự của anh.”

 

Sân vận động rộng lớn vỡ òa trong tiếng reo hò của khán giả.

 

Phần phát sóng trực tiếp buổi biểu diễn của anh có mức độ thảo luận cao chưa từng thấy.

Cũng trong đêm đó, câu nói “Yêu em là vinh dự của anh” của Giang Úc Bạch chễm chệ leo lên hot search.

 

Trong góc tối hậu trường, Giang Úc Bạch ôm lấy tôi mà hôn một cách điê.n cuồng. Giọng nỉ non ấm áp quanh quẩn bên tai tôi.

“Trả lời anh đi, em có chịu cho anh một thân phận không? Anh không đòi hỏi gì cả, cho anh làm dượng của con em được không?”

 

Tôi chớp mắt.

“Em không có con. Đứa trẻ là con của sếp em.”

 

“Anh hiểu lầm rồi.”

 

Nhìn gương mặt hết đỏ lại trắng của Giang úc Bạch, tôi đánh bạo trêu chọc anh:

“Giang Úc Bạch, anh thật sự muốn làm dượng sao?”

 

Đột nhiên một tràng cười vang lên, có vẻ chủ nhân tiếng cười đã phải nín nhịn khá lâu rồi.

 

Những staff vô tình nghe được câu chuyện hiểu lầm ngớ ngẩn của Giang Úc Bạch vội đánh trống lảng rồi lẩn đi chỗ khác.

 

Gương mặt trắng nõn của anh tối sầm, anh giữ lấy cằm tôi, chuẩn bị chặn miệng tôi lại.

 

Tôi vội vàng phản đối: 

“Em không thể yêu người nổi tiếng, em còn muốn học tập…”

 

“Sẽ không gây ảnh hưởng xấu tới em. Anh hứa sẽ để em tốt nghiệp yên bình.”

 

Cuối cùng tôi đã đồng ý.

Giang Úc Bạch cũng rất giữ lời.

Sau khi phát thông báo yêu đương, cuộc sống cá nhân của tôi không hề bị ảnh hưởng. 

 

Tất cả là nhờ dòng trạng thái ghim trên trang cá nhân của Giang Úc Bạch.

 

“Xin đừng làm phiền chị dâu, nếu không tôi sẽ bị đuổi ra đường mất!” 

 

Bất kỳ paparazzi nào có ảnh chụp trộ.m đều sẽ nhận được thư mời đàm đạo từ luật sư của Giang Úc Bạch.

 

Sau vài lần như vậy, không ai dám chụp trộ.m nữa.

Sau đó, để hợp tác với công ty của Giang Úc Bạch, tôi đã đăng ký tài khoản weibo.

 

Vừa lập tài khoản đã có không ít người hâm mộ kéo đến.

“Chị dâu, Giang ca thất hứa rồi, chị mau chia tay lão đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/moi-tinh-dau-cua-toi/chuong-14.html.]

 

Khi tôi bấm vào video, hóa ra đó là bức ảnh chụp lén tôi trên giảng đường.

 

Caption: “Ôi chà chà, đây chính là phong thái bạch nguyệt quang trong truyền thuyết phải không? Bảo sao Giang Úc bạch mê mẩn đến vậy, tôi cũng thích quá chừng.”

Giang Úc Bạch mấy phút trước thật sự đã thả tim bài viết này.

Mọi người nhao nhao “rõ là tiêu chuẩn kép”

 

“Giang ca, anh đã nói sẽ không làm phiền chị dâu cơ mà. Giang ca, em phải mách chị dâu.”

 

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Tôi trầm ngâm gửi lin.k cho Giang Úc Bạch.

 

Rất nhanh đã nhận được phản hồi.

“Vợ đẹp quá, anh không cầm lòng được.”

 

“Thế à.”

 

Tôi tạm thời tắt điện thoại và đi tìm giáo sư để bàn việc sửa lại luận án.

Khi tôi mở lại điện thoại, ting ting ting hộp tin nhắn của tôi như muốn nổ tung.

 

[Giang Úc Bạch vừa đăng ảnh, anh đang dụ dỗ chị dâu đấy à?]

 

Trang cá nhân của Giang Úc Bạch đăng tải một loạt ảnh mới.

Áo sơ mi mỏng manh phấp phới, gương mặt hướng về phía ánh sáng, lộ ra vẻ anh tuấn quyến rũ muốn nghẹt thở. 

 

“Móa, thắt lưng ảnh xịn sò quá.”

“Thắt lưng tuyệt hảo của Giang ca, chúc chị dâu ngon miệng.”

 

Tôi bắt taxi tới căn hộ của Giang Úc Bạch.

 

Ngày hôm sau, Giang Úc Bạch thật thà trần thuật.

“Bên ngoài paparazzi đã giải tán, chị dâu vẫn chưa thức dậy.”

 

13.

Ba năm trôi qua trong chớp mắt.

Tôi đã tốt nghiệp thành công.

Ở thành phố S ba năm, tôi rất thích khí hậu nơi đây, mà Giang Úc Bạch vẫn ở lại nhà cũ, thường xuyên di chuyển qua lại giữa hai thành phố.

 

Ngày tôi trở về thành phố cũ, vừa vặn đón trận tuyết đầu mùa.

 

Đồng nghiệp cũ của tôi - Linh Linh và bạn trai của cô ấy đến đón tôi ở sân bay.

 

“Nhìn xe mới của tụi tớ này. Từ giờ không còn phải dầm mình trong mưa gió nữa.”

 

Hôm nay Giang Úc Bạch được nghỉ, nên tôi muốn về nhà cùng anh. 

Nhưng sếp cũ bất ngờ liên lạc với tôi, hỏi tôi có muốn quay lại làm việc không.

 

Loading...