Mối Tình Đầu Của Tôi - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-03-27 00:34:05
Lượt xem: 2,990
8.
Hot seach #Giang Úc Bạch bỏ đi.
Phía dưới đều là tiếng khóc than. Ở phần bình luận, vô số người bày tỏ sự ủng hộ dành cho Diệp Hân Đường.
“Thật là không xứng với Đường Đường nhà ta. Cô ấy đã âm thầm bảo vệ Giang Úc Bạch nhiều năm như vậy, thế mà hắn lại bỏ đi với gái.”
May mắn thay, hầu hết fan của Giang úc Bạch vẫn giữ thái độ trung lập.
“Giang ca vẫn luôn là một người lý trí, chuyện này nhất định còn uẩn khúc.”
“Giang ca, không sao hết, chúng em vẫn ở đây ở tin tức của anh.”
Mà lúc này, chiếc xe chở chúng tôi đang đậu trên một bãi biển vắng vẻ.
Giang Úc Bạch đang nghe điện thoại:
“Ừm, cứ phát thông báo đi.”
“Tôi không quan tâm mọi người nghĩ gì.”
Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, có chút lạc lối.
Dường như chưa từng có ai nói với tôi rằng, dù tôi có vấn đề gì đi nữa họ cũng không để bụng.
Tôi chợt nhớ đến buổi chiều ác mộng đó.
Có người tìm thấy bao cao su đã qua sử dụng trong phòng vệ sinh nam.
Tôi đứng trong phòng giáo viên. Hoàng hôn phủ xuống vai tôi.
Diệp Hân Đường nhẹ nhàng nức nở:
“Em đã thấy Thanh Lê đi vào nhà vệ sinh nam.”
Tôi không thể tin nổi, trợn mắt cãi lại:
“Chẳng phải do cậu nói với tôi, Giang Úc Bạch ngất xỉu trong nhà vệ sinh sao? Tôi không hề thấy cậu ấy.”
Diệp Hân Đường mở to đôi mắt oan ức:
“Tôi không hề nói vậy, Thanh Lê, cậu đang bí mật hẹn hò với người khác, đừng đổ oan cho tôi.”
Giang Úc Bạch ngồi trong xe, cau mày nghe tôi kể lại chuyện cũ.
“Tại sao ngay cả khi không có bằng chứng, em vẫn bị buộc thôi học?”
“Bố tôi đam mê cờ bạ.c, n.ợ nần chồng chất. Nghe giáo viên kể qua loa sự tình, ông ta khẳng định tôi đã bị làm nhụ.c ở trường thì một khóc hai nháo yêu cầu nhà trường bồi thường 200 ngàn tệ, nếu không sẽ tới náo loạ.n để đòi lại công bằng. Mà Diệp Hân Đường cũng rất sẵn lòng đứng ra làm chứng giúp ông ta.”
Có thể nói, cả Diệp Hân Đường và bố tôi đều là th.ủ phạm trong việc đó.
Giang Úc Bạch trầm ngâm
“Vậy lúc đó em nghỉ học sớm một tháng…”
“Là bỏ học.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/moi-tinh-dau-cua-toi/chuong-8.html.]
Đã nhiều năm trôi qua, nhưng tôi vẫn không khỏi cảm thấy đau đớn khi đào lại mảng ký ức đó.
Rõ ràng khi đó thành tích học tập của tôi thuộc hàng top của trường.
Nhưng từ khi bố tôi sa vào cờ b.ạ.c thì mọi chuyện đã thay đổi.
“Ngày cuối cùng đi học, khi thu dọn đồ đạc thì thấy bức thư tình của anh.”
Nói tới đây, giọng tôi bình tĩnh đến lạ thường.
“Bố tôi muốn tìm anh và nói rằng chỉ cần 200 ngàn là có thể mu.a được một đêm của tôi, nên tôi mới xé thư trước mặt anh.”
“Xin lỗi vì đã gọi anh là kẻ nghèo hèn.”
“Nhưng nếu bố tôi biết được anh là người có tiề.n, lại đi nói với anh những lời lẽ bẩn thỉu đó, thì tôi chế.t đi còn hơn.”
Giang Úc Bạch vẫn lặng im, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nhưng bàn tay cầm vô lăng đã nổi đầy gân xanh.
Một lúc sau, anh hít một hơi thật sâu rồi nhấc điện thoại lên, gửi đi một tin nhắn sau lại đặt nó về chỗ cũ.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
“Tôi hiểu rồi.”
“Lê Lê, tôi hiểu.”
Anh lặp lại hai lần, rồi đưa tay che mặt.
Tôi nhìn chằm chằm vào khung cửa sổ đầy sương mù một lúc rồi mới từ từ lấy điện thoại ra, cố gắng xem qua phần bình luận về chuyện của Giang Úc Bạch.
Giang Úc Bạch tùy ý cầm lấy điện thoại ném ra ghế sau.
“Không cần quan tâm đống lộn xộn này đâu.”
Tôi hỏi:
“Đây có phải chuyện lớn không?”
“Không vấn đề gì.”
Nhưng tôi biết không phải ai cũng như Giang Úc Bạch, đủ kiên nhẫn để lắng nghe những gì tôi nói.
Tôi nghĩ nghĩ rồi lên tiếng:
“Tôi muốn quay về. Ở bên cạnh một kẻ như tôi sẽ kéo anh xuống.”
Giang Úc Bạch cười lạnh đáp:
“Thanh Lê, em nằm mơ mới nghĩ đến việc chạy trốn sao? Không thể.”
“Nhất là khi em đã kể với tôi những chuyện này, em nghĩ rằng tôi sẽ để em đi sao?”
Tôi do dự nói:
“Các fan của anh đều thích Diệp Hân Đường…”
“Tôi tiếp xúc với Diệp Hân Đường vì cô ta nói rằng mình có thông tin của em, có thể giúp tôi tìm em.”