Một Nghìn Lẻ Một Cách Từ Hôn - Phần 4
Cập nhật lúc: 2024-09-28 07:53:35
Lượt xem: 968
Hắn ta hoảng sợ khi phải cưới ta cũng dễ hiểu thôi.
Nhưng ta cười lạnh nhìn hắn ta: "Nói như thể ta muốn chơi trò tỷ đệ luyến với ngươi lắm vậy."
Hắn ta không phục: "Ca ca ta cũng nhỏ hơn ngươi một tuổi rưỡi, sao không thấy ngươi cãi nhau với huynh ấy, ngươi phân biệt đối xử!"
Ta liếc xéo hắn ta: "Nếu ta có thể cãi lại được ca ca ngươi, bây giờ ta còn cần phải gấp gáp lợi dụng lúc hắn không nhớ ta để hủy hôn như vậy à?"
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Hắn ta im lặng một lúc: ". . . Cũng có lý."
6
Nhưng ta hoàn toàn không ngờ rằng, sau khi hoảng sợ quá độ, việc đầu tiên hắn ta làm lại là chạy đến phủ Thái tử, tìm gặp ca ca mình.
Hắn ta ôm chặt lấy chân ca ca khóc lóc thảm thiết: "Cứu đệ, cứu đệ với."
Hắn ta khóc đến mức gần như cạn kiệt sức lực, hét lên đến khàn cả giọng: "Ca, phụ hoàng muốn gả đệ cho. . . à không, phụ hoàng muốn đệ cưới Tiêu Nhược Tuyết, Tiêu Nhược Tuyết cũng đồng ý rồi."
Dù Yến Phong Niên không nhớ ta nữa, nhưng bản lĩnh đả kích Yến Kỳ Ngô vẫn còn nguyên.
Hắn đá văng Yến Kỳ Ngô ra, vừa xoa trán vừa nói: "Tiêu Nhược Tuyết chỉ đanh đá thôi, đâu phải mù."
Yến Kỳ Ngô: ". . ."
Để thoát khỏi ta, Yến Kỳ Ngô cố gắng dùng tình cảm để lay động, dùng đạo lý để khiến ca ca hắn ta hiểu rõ, thử thức tỉnh ký ức của hắn.
"Ca, huynh thật sự không nhớ Tiêu Nhược Tuyết sao? Đó chính là người huynh yêu nhất đó, huynh còn nhớ huynh đã từng vì nàng mà lên núi đao xuống biển lửa, cửu tử nhất sinh không? Huynh còn nhớ huynh đã hứa sẽ cùng nàng một đời một kiếp một đôi người không? A! A! A!"
Lục Hỉ - thị nữ của ta học theo giọng điệu của Yến Kỳ Ngô một cách khoa trương, kể lại cho ta nghe những chuyện xui xẻo mà hắn ta đã làm.
Tên này lớn rồi là chẳng còn biết sợ nữa, giờ còn dám bịa đặt lung tung.
Yến Phong Niên đã vì ta mà lên núi đao xuống biển lửa, cửu tử nhất sinh khi nào chứ.
Ta cược một lượng bạc, những lời bịa đặt này của Yến Kỳ Ngô, Yến Phong Niên sẽ không tin nửa lời.
Quả nhiên, Lục Hỉ nói: "Đúng vậy, Thái tử điện hạ còn bị ngài ấy làm cho nhức đầu, nhìn ngài ấy bằng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc, nói: 'Ta còn nhớ cả Hạ Vũ Hà bên hồ Đại Minh* nữa kìa!'"
(*) Hạ Vũ Hà là mẹ của Tử Vy trong Hoàn Châu cách cách, nói chung là một câu nói kinh điển hay dùng để nhắc nhở về tình xưa nghĩa cũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/mot-nghin-le-mot-cach-tu-hon/phan-4.html.]
Ta: ". . ."
Không hổ danh là hắn.
Vậy thì ta yên tâm rồi, trước khi ta hủy bỏ hôn ước với hắn, nhất định đừng để hắn nhớ ra ta.
Kết quả là, ta yên tâm quá sớm.
Lục Hỉ lại nói: "Nhị hoàng tử thấy Thái tử điện hạ không tin, lập tức giở trò."
Ta: "Giở trò gì?"
Lục Hỉ đáp: "Nhị hoàng tử nói với Thái tử điện hạ rằng, Tiêu Nhược Tuyết chính là vị hôn thê mà huynh đã phải liều cả mạng sống để gài người ta năm vạn lượng vàng mới lừa được tới tay, giờ huynh quên nàng, chẳng phải là mất trắng năm vạn lượng vàng rồi sao, ca?'"
Lòng ta như chùng xuống.
Lục Hỉ nói tiếp, giọng chắc nịch: "Thái tử điện hạ bảo, đó đúng là chuyện hắn có thể làm."
Ta: "Cho nên?"
Lục Hỉ liếc nhìn ra ngoài cửa: "Vì vậy, Thái tử điện hạ đã đến tìm người rồi."
Ta quay đầu lại, thấy Yến Phong Niên đã xuất hiện ngoài cửa phủ Tướng quân.
Ta: "?"
Tên nhóc Yến Kỳ Ngô này vẫn chưa bị đánh đủ đúng không!
7
Yến Phong Niên đã đến, cũng đúng lúc.
Ta châm chọc hắn: "Thái tử điện hạ đại giá quang lâm, có phải là nước trong đầu đã chảy ra hết, hiểu ra rằng dưa xanh hái không ngọt, muốn từ hôn với thần rồi không?"
Ta thấy quản gia của phủ Thái tử nói không đúng, Yến Phong Niên không nhớ ta nữa, đâu phải là do não bị úng nước.
Nửa năm trước, khi hắn muốn thành thân với ta mới đúng là não bị úng nước.
Bọn ta lớn lên bên nhau từ nhỏ.
Hắn có những tật xấu gì, ta rõ như lòng bàn tay, ta có những tính cách tệ hại nào, hắn nắm rõ như trong lòng bàn chân. Hai người như vậy hoàn toàn không thích hợp để thành thân, chỉ thích hợp làm bạn xấu cả đời thôi.