Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

"MÙI TIỀN" - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-05-28 02:44:32
Lượt xem: 7,769

4

Cha ta lo lắng hiện đầy mặt.

“Con gái ngoan, phải làm sao đây?

“Nếu Hầu phủ từ hôn, thì con càng khó tìm được mối hôn sự tốt.”

Hầu phủ đương nhiên có ý đồ này, người đời luôn khắt khe với nữ nhi, nếu bị từ hôn, Tống Minh Dương có thể dễ dàng định hôn lần nữa, nhưng danh dự của ta sẽ bị tổn hại.

Giờ đây họ mất mặt lớn, Tống Minh Dương nói lời cay độc, nhưng lại không bỏ được tài sản của nhà ta.

Chỉ đành kéo dài, chờ cha ta dẫn ta đến xin lỗi.

Rốt cuộc, nếu ta bị Hầu phủ từ hôn, thì không còn cơ hội gả vào nhà cao cửa rộng nữa.

Nếu không có giấc mơ đó, có lẽ ta cũng sẽ như cha, buồn bã và nhẫn nhịn.

Nhưng bây giờ, dù Hầu phủ không đến từ hôn, ta cũng nhất quyết không thực hiện hôn ước nữa.

Nhà họ Tống tự nhận là gia đình cao quý, thực chất bên trong bẩn thỉu không thể tả, cả nhà là lũ lòng lang dạ sói, ta lấy vào cũng không có kết cục tốt.

“Cha, con không muốn gả cho Tống Minh Dương.”

Cha ta thở dài một tiếng: “Con không gả vào nhà tốt, làm sao bảo vệ được gia nghiệp này? Thời Nguyệt, cha rồi sẽ đi gặp mẹ con thôi, khi đó con gái một mình, nếu có ai nhắm vào con, mưu đoạt tài sản của con thì phải làm sao?”

“Cha, chẳng lẽ nhà họ Tống sẽ không mưu đoạt tài sản của con sao?”

Cha ta lưỡng lự nói: “Dù sao Hầu phủ cũng là gia đình cao quý, con gả vào đó là phu nhân Thế tử. Sau này có con, địa vị cũng không giống trước, không còn là xuất thân thương gia.”

“Gia đình cao quý, mới thật là ăn thịt người không nhả xương.”

“Huống chi,” ta ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn cha, “Con gái gả vào nhà ai, có được thoải mái như ở nhà mình không?”

“Nếu cha có thể chăm sóc con cả đời, thì tự nhiên tốt, nhưng sau khi cha qua đời, con biết làm sao?”

“Chẳng lẽ con không thể tiếp quản sản nghiệp của cha sao?”

“Con là con gái, sao có thể chịu khổ như vậy?”

“Lấy chồng chẳng phải càng khổ hơn sao!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/mui-tien/chuong-4.html.]

Ta cắn môi, kể hết giấc mơ hôm đó.

“Cha, Tống Minh Dương không phải là người tốt, con thà cả đời không gả, tự mình quản lý gia nghiệp của cha.

“Huống chi, tài năng của con là do cha dạy dỗ, trên đời này luận về kinh doanh, có mấy người sánh được với con?”

Cha ta nghe ta nói xong, sắc mặt cũng thay đổi.

Vừa kinh ngạc vừa giận dữ.

Ông một lòng muốn tìm cho ta một nơi tốt, nghe ta nói vậy, tất nhiên không muốn kết thân với Hầu phủ nữa.

“Để cha suy nghĩ kỹ.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

“Ngày mai, cha sẽ đến Hầu phủ từ hôn.”

……

Để Hầu phủ không thể không đồng ý từ hôn, cha ta mang theo sính lễ của Hầu phủ, rầm rộ đến trước cửa Hầu phủ, quỳ xin từ hôn.

“Hôn sự vốn là chuyện tốt giữa hai họ, nếu Thế tử không thích con gái ta, thì thôi bỏ hôn sự này.”

Trước cửa có nhiều người đến xem náo nhiệt, Hầu phủ dù sao cũng không thể chịu mất mặt này.

Hầu phu nhân giận dữ, xé nát tờ định hôn.

“Con gái thương gia thật hèn hạ không đáng!”

Người nhà ta giả vờ làm người xem náo nhiệt, nghe vậy liền lớn tiếng hô:

“Hầu phủ thật không biết xấu hổ!”

“Đúng vậy, còn chưa vào cửa, đã nhắm vào của hồi môn của vị hôn thê, chúng ta dân thường cũng không dám làm vậy.”

“Đúng là thế, hôm đó ta có mặt, Thế tử và biểu tiểu thư họ Hứa tình tình tứ tứ, nếu là con gái ta, ta cũng phải từ hôn.”

Những người đã nghe tin đồn cũng đồng loạt tán thành, khiến Hầu phu nhân tức đến suýt ngất.

Muốn đuổi những người này đi, nhưng trong đám đông có không ít kẻ lưu manh, thấy người ta liền la lên “Hầu phủ Vĩnh Ninh g.i.ế.c người rồi.”

Chuyện càng náo loạn.

Hầu phủ chỉ đành nuốt nhục, đóng chặt cửa.

Loading...