Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Muội Muội Mất Tích 16 Năm Trở Về - Chương 24 + 25

Cập nhật lúc: 2024-07-13 15:33:50
Lượt xem: 685

24.

Ngày hôm sau, Hoắc Thanh đã phục hồi như bình thường.

Tuy nhiên, ta nhận được một tin tức hoàn toàn bất ngờ: Tống Tuyết Nhu đã có thai.

Phụ thân tự mình tới đưa tin tức này, ông đứng trước cửa Hoắc phủ, kiêu ngạo nói với ta và Hoắc Thanh.

" Thục phi nương nương chắc chắn sẽ sinh ra một hoàng tử, có ít người tốt nhất là nên đóng chặt miệng..."

Ta nhận ra phụ thân đang cố ý dọa dẫm ta, yêu cầu ta không tiết lộ việc ta và Tống Tuyết Nhu đã hoán đổi thân phận.

Tuy nhiên, thái độ kiêu ngạo của ông lập tức tan biến khi bị Hoắc Thanh liếc một cái lạnh lùng, ông rời đi với vẻ mặt xám xịt.

Tin tức này thực sự khiến ta kinh ngạc, trong một khoảnh khắc, đầu óc ta có chút hỗn loạn, sắc mặt trở nên tái nhợt.

Hoắc Thanh thấy vậy có chút lo lắng, vội vàng hỏi:

“Sao vậy?”

Ta xua tay, ra hiệu không có gì.

Nhưng trong lòng ta sóng gió trào dâng, Tống Tuyết Nhu điên rồi sao?

Hoàng thượng rõ ràng là đoạn tụ (đồng tính) làm sao có thể khiến Tống Tuyết Nhu mang thai?

Chẳng lẽ nàng mượn giống?

Nhưng nếu hoàng thượng không chạm vào nàng, nàng cũng không dám mượn giống đâu?

Nếu hoàng thượng đã chạm vào nàng, thì trong tình huống nào?

Ta không dám tưởng tượng nữa.

May mà ta có dự kiến trước, đã đoạn tuyệt quan hệ với Tống gia, nếu không chắc chắn sẽ bị liên lụy, ta đã sớm nhận ra Tống Tuyết Nhu sẽ tự hủy hoại bản thân và Tống gia.

Hoắc Thanh nắm lấy tay ta:

“Đừng sợ, mọi việc đã có ta…”

Ta khẽ gật đầu.

“Chúng ta vào cung!”

Hoắc Thanh đột nhiên nói.

Ta hơi ngạc nhiên nhìn hắn, không hiểu tại sao hắn lại đột nhiên muốn vào cung.

25.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/muoi-muoi-mat-tich-16-nam-tro-ve/chuong-24-25.html.]

Chờ ta phục hồi lại tinh thần, ta đã ở trong Ngự Thư Phòng rồi.

Ta, Hoắc Thanh và hoàng thượng ba người đối mặt nhìn nhau.

Ta cảm thấy hoàng thượng dường như có chút sợ hãi Hoắc Thanh, thậm chí ánh mắt nhìn Hoắc Thanh cũng có chút lảng tránh.

Cuối cùng, dưới ánh mắt lạnh lùng của Hoắc Thanh, hoàng thượng trực tiếp ngồi phịch xuống bậc thang, trông như một tên lưu manh, buông tay nói:

“Như các ngươi thấy, trẫm đã bị vấy bẩn rồi…”

Hạt Dẻ Rang Đường

Ta thật không dám tin vào tai mình. Hoàng thượng nói mình bị vấy bẩn?

Nói xong, hoàng thượng như thể đập vỡ cái bình hỏng, bắt đầu than vãn:

“Các ngươi không biết Tống Tuyết Nhu quá đáng đến mức nào, nàng trực tiếp hạ thuốc cho trẫm, trẫm mơ mơ màng màng chẳng biết gì cả, kết quả là như vậy...”

“Ngày hôm sau trẫm muốn chết, đặc biệt là khi Tống Tuyết Nhu ôm trẫm như một con bạch tuộc, nghĩ đến là trẫm lại thấy buồn nôn... Nếu không vì không nỡ rời bỏ Hoắc ái khanh, trẫm chắc chắn đã tự sát...”

Đồng tử ta giãn ra, ta không thể xui xẻo như vậy chứ, kiếp trước gả cho một người đoạn tụ, kiếp này lại gả cho một người đoạn tụ nữa? Hoắc Thanh hừ lạnh:

“Nói chuyện đàng hoàng..."

Hoàng thượng cười gượng một tiếng:

“Được rồi, không đùa nữa.”

“Nếu nàng muốn sinh con cho trẫm, trẫm cũng không phản đối, nhưng trẫm không phải là người dễ bị tính kế, đã có gan tính kế trẫm thì phải trả giá.”

Ta thấy ánh mắt lạnh lùng lóe lên trong mắt hoàng thượng, trong lòng hơi kinh ngạc, sau đó bất chợt nghĩ, vừa rồi hoàng thượng dường như gọi Thục Phi là Tống Tuyết Nhu, nhưng thân phận hiện tại của nàng không phải là Tống Tuyết Tình ta sao?

Ta ngạc nhiên nhìn hoàng thượng.

Hoàng thượng thấy ta nhìn, hắn lắc đầu cười khẽ:

“Ngươi sẽ không cho rằng việc hoán đổi người của Tống gia, trẫm và Hoắc ái khanh không biết chứ? Hoắc Thanh thích ngươi, dù sao trẫm cưới ai cũng được.”

Ta nhìn về phía Hoắc Thanh, hắn không nói gì, nhưng vành tai bắt đầu đỏ lên. Hoàng thượng thấy vậy, liền hứng khởi:

“Hoắc Thanh, ngươi thật sự xấu hổ rồi!”

Hoắc Thanh chỉ lạnh lùng liếc hoàng thượng, nhưng lần này hoàng thượng không im lặng, mà nhìn ta đầy hứng thú nói:

“Tống Tuyết Tình, Hoắc Thanh luôn thích ngươi, nhưng vì mệnh cách quá ngạnh nên không dám cưới ngươi, không ngờ lần này lại thành sai lầm hóa đúng. Ngươi không biết đâu, khi hắn phát hiện hai tỷ muội các ngươi đổi thân phận, sợ bị trẫm kết tội lừa dối, đã mất ba ngày ba đêm không ngủ để tiêu diệt mười sáu sào huyệt của bọn cướp, dùng những cái đầu của bọn cướp để đổi lấy mạng sống của ngươi!”

Hoắc Thanh đỏ cả mặt, hắn lập tức kéo ta rời đi, phía sau chúng ta là tiếng cười không kiêng nể của hoàng thượng:

“Hoắc Thanh, ngươi cũng có khắc tinh rồi, đây là quả báo cho việc ngươi từng giúp phụ hoàng đánh trẫm.”

 

Loading...