Mười tám đêm mộng xuân - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-06-22 22:23:55
Lượt xem: 1,618
3.
Đối với vấn đề quản lý công ty, Thích Quang thật sự chẳng biết gì cả. Cũng không phải bởi vì trời sinh Thích Quang ngốc mà là tất cả những gì xảy ra với anh quá mức kịch tính. Chuyện đời của Thích Quang giống như là thiên kim thật giả phiên bản nam, là con ruột bị lạc từ nhỏ.
Nhà họ Thích do Thích Như Hải làm chủ cực kỳ giàu có, gia đình họ có một trai một gái. Trong một vụ tai nạn ô tô, Thích Như Hải và con trai cả Thích An lao ra khỏi vành đai xanh, bị thương không nhẹ.
Trong quá trình cứu chữa bỗng nhiên phát hiện một vấn đề rất quan trọng, Thích An không phải con ruột của Thích Như Hải. Vì thế Nhà họ Thích bắt đầu tìm con, lúc này mới tìm được Thích Quang đang lang thang không nơi nương tựa.
Theo lý thì tài sản của nhà họ Thích phải kế thừa cho con ruột, nhưng vì hơn hai mươi năm nuôi dưỡng, nhà họ Thích thương tiếc Thích An nên tuyên bố với bên ngoài Thích An và Thích Quang là anh em song sinh, trong quá trình sinh nở có sai sót, cho nên cốt nhục chia lìa.
Phục thiệt, chẳng lẽ người ta không có mắt sao?
Thích An có ngoại hình bình thường, cả người chỉ có chút khí chất nhờ quần áo hàng hiệu, còn Thích Quang đẹp đến mức mặc bao tải cũng không thấy xấu. Ai mà tin hai người này là từ một mẹ sinh ra?
Nhưng không giống thì có sao, người lớn nhà họ Thích đều nói như vậy, không phải cũng thành phải.
Sau khi Thích Quang trở về, Thích An đã trực tiếp giao công ty chúng tôi cho Thích Quang để thể hiện tình “Anh em như thể tay chân”.
Tôi muốn nói là Thích An tướng mạo bình thường nhưng tâm tư lại ác độc. Trong toàn bộ sản nghiệp của nhà họ Thích, Công ty chúng tôi chỉ là sự tồn tại của đuôi cần cẩu. Nếu không phải vì năm đó Thích Như Hải dựa vào nghiệp vụ vận tải của công ty này mà làm giàu, thì công ty này đã sớm bị sáp nhập.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Năng lực sản xuất thấp vẫn chưa phải là đáng sợ nhất, mấy vị giám đốc trong công ty đều là người thân của Thích Như Hải, bản lĩnh không có bao nhiêu, ngày nào cũng tác oai tác quái, tự xưng là con ông cháu cha, lợi dụng chút chức quyền nhỏ trong tay, ép mấy người làm công chúng tôi thành bã.
Vừa có nỗi lo lắng bên trong, lại vừa có khó khăn bên ngoài, cho dù là tay lão luyện tung hoành trên thương trường nhiều năm cũng khó có thể tạo ra được thành tích. Huống chi đối với Thích Quang bây giờ tất cả mọi thứ đều mới mẻ.
Tôi bắt đầu tổng hợp, phân tích quá trình làm giàu của Thích thị, sau đó biên soạn những kỹ năng quản lý thiết thực nhất. Tôi cũng không biết tại sao mình lại phải bỏ ra nhiều công sức như vậy để bồi dưỡng Thích Quang, chẳng lẽ là vì ở trong mơ tôi đã ngủ với anh nhiều như vậy nên phải chịu trách nhiệm sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/muoi-tam-dem-mong-xuan/chuong-3.html.]
May mà Thích Quang là một “học sinh” giỏi, anh đã nghiên cứu kỹ các video và nghiên cứu điển hình mà tôi đã ghi lại, có lần tôi ngồi cạnh anh và ngủ quên, khi tỉnh dậy thấy anh vẫn còn đang học.
Có đôi khi tôi hoài nghi gen của Thích Quang là trời sinh, nếu một ngày tôi chỉ ngủ bốn tiếng sẽ có cảm giác sắp đột tử. Thích Quang liều m..ạng học tập, một ngày chỉ ngủ hai tiếng, nhưng tinh thần vẫn sung mãn như thường. Đó có phải là khoảng cách của các Tổng giám đốc và những người bình thường không?
Kết quả huấn luyện rất tốt, chỉ trong vòng một tháng, Thích Quang đã xem hiểu tất cả báo cáo của công ty. Đôi khi thậm chí có thể đưa ra một số ý kiến hay. Duy nhất có chút không tốt chính là, trong quá trình học tập Thích Quang nảy sinh một sở thích cổ quái, đó là nắm tay tôi khi quy nghĩ.
Thích Quang thích móc ngón tay út của tôi bằng tay trái, rồi dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa bóp đầu ngón tay tôi, trêu chọc phần da thịt mềm mại trên ngón tay út.
Tôi cũng từng bày tỏ sự từ chối, Thích Quang cũng không ép buộc, nhưng nếu tôi lấy tay đi thì tiến độ học tập của anh gần như dừng lại.
Tôi bất lực đưa tay ra, anh cũng im lặng không nói gì, chỉ nở nụ cười thoả mãn trên khuôn mặt. Nụ cười này thật sự rất quen thuộc. Giống y như trong mơ.
4.
Thích Quang bắt đầu xử lý công việc của công ty, chỉ có điều quá trình thực thi lại không thuận lợi lắm. Trong đó phản ứng lớn nhất, phải kể đến chân c..hó số một của Thích An, Trương Hải.
Trương Hải phụ trách điều động xe của cả công ty, đối với công ty hậu cần mà nói, đây xem như là người có thực quyền nhất ngoại trừ Tổng giám đốc. Muốn cải cách, tự nhiên sẽ động đến miếng bánh ngọt của Trương Hải.
Trương Hải không dám công khai nói thẳng điều gì với Thích Quang, nhưng cứ bắt được cơ hội, là âm dương quái khí nói với tôi, đ.â.m chọt ám chỉ tôi dựa vào vẻ bề ngoài của mình mà giành được tín nhiệm của sếp.
**(âm dương quái khí: Tính tình cổ quái, làm cho người ta không biết đâu mà đoán định.)**
Trong một lần tôi tuyên bố điều chỉnh kết cấu điều hành, thu nhập và chất lượng móc nối, Trương Hải phá vỡ phòng ngự: "Trợ lý Vũ bây giờ là người được tin tưởng trước mặt Tổng giám đốc Thích rồi, cô nói cho tôi biết, Tổng giám đốc Thích chúng ta làm chuyện đó có lợi hại hay không?"
Tôi liếc hắn một cái, không thèm phản ứng.