Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 250

Cập nhật lúc: 2024-10-25 13:09:54
Lượt xem: 8

Lục Mạn Mạn đặt cốc xuống ngồi dậy: "Anh Thái, mục tiêu của tôi chưa bao giờ là một xưởng may nhỏ. Xưởng may quần áo chỉ là để tích lũy vốn, khi kiếm đủ tiền, chúng ta sẽ xây dựng thương hiệu của riêng mình, sản xuất một nhãn hiệu lớn hơn, tạo dựng một thương hiệu nổi tiếng toàn quốc."

Cô đi tới bên cạnh, quay đầu cười nhìn Thái Châu: "Làm sao anh có thể chỉ là một chân chạy việc vặt, sau này thương hiệu này dựng lên, anh chính là người có công lớn nhất, khi đó chỉ có anh mới có thể chia sẻ tiền tài vinh quang với tôi."

"Được, đi thôi, cái gì mà tình cảm tình nghĩa đều là giả, mau đi kiếm tiền về đây, cùng tôi tích vốn mới là thật."

Thái Châu ra khỏi văn phòng vẫn còn mơ mơ hồ hồ.

Chưa bao giờ nghĩ rằng Tiểu Mạn sẽ có một mục tiêu lớn như vậy, còn nghĩ đến việc chia sẻ tiền tài với anh ấy trong tương lai.

Trên con đường bên ngoài căn nhà, Chu Nghiêm Phong nhìn bóng người đi giày da nhẹ nhàng nhàng bước vào trong sân, sóng vai đi cùng những người đàn ông khác, cười tươi như hoa rồi biến mất khỏi tầm mắt, sau đó mới quay đầu nhìn chỗ khác lái xe đi.

Từ khi nào anh đã lặng lế động lòng với cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/250.html.]

Chu Nghiêm Phong không biết, có lẽ ngay từ đầu đã là cô rồi, tính cách và lý trí không thể quyết định mình sẽ thích kiểu người nào, chỉ có trái tim mới có thể, anh có thể vẽ ra mẫu người lý tưởng của mình, có thể quyết định bề ngoài tính cách, cao, lùn, béo, gầy của người đó nhưng không thể thoải khỏi sự lựa chọn tự nhiên và bản năng của trái tim.

Cô ấy tỏa sáng một cách độc nhất vô nhị.

Anh yêu sức sống mãnh liệt của cô, yêu sự nhiệt tình tự do không gò bó, yêu khuôn mặt trong sáng quyến rũ của cô.

Như vậy là đủ, lý trí bảo anh không nên yêu, nhưng lý trí cũng nói cho anh biết, anh chỉ muốn yêu một người phụ nữ như vậy, muốn cô trở thành người yêu của anh, trở thành tri kỷ của anh, trở thành người thân của anh, và là mẹ của các con anh.

Cô ấy có thể là một con chim, nhưng cuối cùng anh vẫn là cái cây cho cô trở vê.

Dùng thân thể làm mồi nhử, dùng tình yêu làm lưới, cũng muốn giữ cô ở lại bên cạnh mình.

Sau khi tiễn Thái Châu đi rồi, Lục Mạn Mạn ở lại xem háo đơn xuất nhập hàng và các loại biên lai vừa mang đến, đang định xuống lầu xem cửa hàng làm đẹp, nhưng khi đứng dậy liếc nhìn ra ngoài cửa sổ đã nhìn thấy ở ngoài cổng, Lục Mạn Hương đang nói chuyện với một người đàn ông, anh ta cao gầy, đeo một cặp kính đen, trông rất bảnh bao, khi nói chuyện với Lục Mạn Hương, anh ta có vẻ hơi lo lắng thận trọng, thỉnh thoảng lấy tay đẩy kính lên mũi.

Loading...