Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 256
Cập nhật lúc: 2024-10-26 17:55:11
Lượt xem: 10
Sau đó, thông qua quan điểm của Marx về tình yêu, anh giải thích cho cô định nghĩa về tình cảm và nhu cầu thể chất, cách con người vươn lên một tầm cao mới của đạo đức, phát triển tình yêu hợp lý của con người.
Lục Mạn Mạn khẽ ngáp một cái, hỏi lại anh: "Anh biết không ít, nếu anh đã nói là chuyện bình thường, vậy em muốn hỏi anh, anh đã từng ngửi qua mùi hương hoa đỗ quyên chưa?"
Cô ghé sát vào cánh tay anh, khe ngửi ngửi: "Em vẫn luôn tò mò một chuyện, anh thật sự bận làm việc đến nửa đêm sao, anh xử lý tài liệu, đọc sách, học bài trong thư phòng rốt cục không làm thêm chuyện gì khác thật sao?"
"Hôm nay em ngửi được, mặc dù đã tắm rửa sạch nhưng vẫn còn chút mùi hương."
Giọng nói của Chu Nghiêm Phong đột ngột im bặt, hơn nữa nơi nào đó không thể khổng chế bị đăm ba câu nói của cô chọc cho muốn động đậy.
Lục Mạn Mạn cười khúc khích rồi quay đầu đi ngủ.
Nhưng đến ngày hôm sau, cả hai ngồi vào bàn ăn với quầng thâm dưới mắt.
Cả nhà già trẻ lớn bé nhìn thấy đều có phần c.h.ế.t lặng.
Lão phu nhân dọn há cảo chiên và canh rong biển thơm ngon cho Lục Mạn Mạn, thấy cô cứ che miệng ngáp liên hồi, nhìn con trai mình lại gắng gượng lấy tinh thần: "Này, sao vậy, tối qua ngủ không ngon à?"
Lão gia cũng buồn bực, một đôi mắt sắc bén quét qua quét lại trên mặt hai người bọn họ.
Chu Binh khẽ cau mày, nhưng không thể hiểu được.
Chu Chi Chi lại càng nhìn không hiểu.
Chu Nghiêm Phong khóe miệng mấp máy, định trả lời chiếu lệ cho qua chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/256.html.]
Lục Mạn Mạn nắm tay lão phu nhân nói: "Mẹ, không sao đâu, chỉ là cả đêm có chút quá sức thôi."
Chu Nghiêm Phong vỗ bàn tay lên trán rồi quay mặt đi.
Chu Bỉnh nhìn chú mình, cảm thấy ngày càng bối rối.
Lão gia đã thẳng lưng, lên một chút ánh mắt lập tức nhìn vào một bên mặt con trai mình.
Lão phu nhân sửng sốt một chút, sắc mặt hơi ng hồng, cố gắng giảm bớt xấu hổ: "Cái kia, cái kia Chi Chi, đưa cho bà nội..."
Chu Chi Chi không phối hợp chút nào, thò đầu qua tò mò hỏi: "Thím ơi, sao lại quá sức ạ?"
Lục Mạn Mạn xoa xoa mặt: "Tối hôm qua thím vừa cùng chú của cháu nói về quan điểm tình yêu của Marx, hai người bất đồng quan điểm nên tranh luận suốt đêm."
Chu Chi Chi vẫn không hiểu, nhưng chú thím không đánh nhau là tốt rồi!
Chu Binh khẽ gật đầu, nửa hiểu nửa không.
Chỉ có lão phu nhân cùng lão gia là im lặng.
Lục Mạn Mạn vừa nói vừa ngáp một cái.
Cô không ngờ tối hôm qua cô vừa trả đòn lại anh, anh vậy mà không chịu yên phận, khi cô vừa nhắm mắt lại, tay anh lại vô tình đặt lên eo, bàn tay kéo dần lên trên lại còn rất nhẹ nhàng, vô thức vuốt ve hai lần.