Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 383
Cập nhật lúc: 2024-10-29 11:55:25
Lượt xem: 1
Nhưng trên đời làm gì có nhiều trùng hợp như vậy, chỉ có thể nói rằng anh ấy...
Ngực khẽ nhúc nhích, cô chần chừ nhìn về phía anh. Gần trong gang tấc, cô có thể nghe thấy tiếng hô hấp của anh, đôi mắt anh nặng trĩu nhắm hờ. Bàn tay khô ráp và hơi nóng của anh nâng mặt cô lên rồi hôn, hơi thở nóng bỏng lan tỏa, hôn ngày càng sâu.
Bị anh hôn liên tục khiến những suy nghĩ trước đó bị quét sạch. Lục Mạn Mạn chợt nhớ đến vừa rồi, cô đã ngây người một lúc, bên tai như vừa nghe anh nói không sao cả, chúng ta không cần quan tâm. Anh nói không sao cả, có anh đau.
Bất tri bất giác, hơi thở cô rối loạn, màng nhĩ rung lên, tim đập càng lúc càng nhanh. Không tự chủ được mà dán lên người anh, mặc dù cách một lớp quần áo nhưng vẫn cảm nhận được nhiệt độ ở lồng n.g.ự.c tăng lên, ngón tay bắt được quần áo trên người anh.
...
Trời bên ngoài đã sáng, một bản đồ phòng thủ được trải trên bàn đối diện với cửa sổ. Chu Nghiêm Phong đứng trước bàn, ngón tay lướt qua một số đánh dấu đường bộ, giải thích chi tiết vấn đề diễn tập. Đầu óc tham mưu Hàn không dám có một chút thả lỏng, đồng thời nhanh chóng dùng bút máy ghi chép vào sổ tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/383.html.]
Phía sau bình phong truyền đến tiếng xoay chuyển rất nhỏ. Chu Nghiêm Phong quay mặt lại, giọng nói dừng lại: "Anh ghi chép trước đi." Rồi xoay người đi ra phía sau tấm bình phong.
Lục Mạn Mạn mở mắt tỉnh dậy, nhìn thấy dưới chân giường không biết từ lúc nào có một tấm bình phong, ngăn cách cái giường cùng bên ngoài thành hai không gian. Người nào đó không ở bên cạnh, bên ngoài truyền đến tiếng anh thấp giọng nói công việc, nhẹ nhàng trầm thấp, không khác gì khi thảo luận công việc bình thường. Nghe có hương vị động lòng người khiến cho cô không kìm lòng nhớ tới hình ảnh triền miên đêm hôm qua.
Có lẽ là vì thuận tiện hôn nên lúc bắt đầu làm chuyện này, anh luôn thích để cho cô ôm cổ anh, cả cơ thể dựa lên người anh. Nhưng không giống như tối hôm qua, anh ôm cô vào lòng rồi hôn cô, hôn đến khi cô không thở được, ngón tay co quắp, lưỡi đau nhức nhưng lại không thể không như con thuyền trên biển tha thiết mà leo lên anh...
Lục Mạn Mạn nhớ lại khiến cơ thể cảm giác như nhũn ra, trên mặt nóng lên, tim đập nhanh, cảm giác kỳ lạ lại ập đến. Không nhịn được mà trở mình. Nghe thấy anh bên ngoài nói gì đó, bước đến gần, từng bước một giống như đang dẫm lên n.g.ự.c cô. Cô vội kéo chăn trùm kín mặt, đôi mắt nhắm lại.