Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 586
Cập nhật lúc: 2024-11-03 08:58:12
Lượt xem: 1
"Ăn cơm chưa?" Lục Mạn Mạn hỏi.
Chu Nghiêm Phong nhìn về phía cô, hỏi lại: "Chưa ăn sao?"
Lục Mạn Mạn lắc đầu.
"Chờ một chút, sắp xong rồi," anh nói, rồi nhanh chóng thu lại ánh mắt, tiếp tục chú ý đến nồi canh.
Lục Mạn Mạn không hiểu sao cảm thấy anh không giống như đang tức giận, mà ngược lại, dường như còn hơi sợ cô tức giận. Trong tưởng tượng của Lục Mạn Mạn, anh sẽ rất tức giận; dù không chất vấn, không có ồn ào thì anh cũng sẽ có vẻ mặt lạnh lùng, ấp ủ một cơn bão. Nhưng thực tế thì tất cả đều không như vậy, anh yên lặng nấu cơm trong bếp, và khi nhìn thấy cô, lập tức quan tâm hỏi cô đã ăn cơm chưa.
Trong lúc vô tình, ánh mắt Lục Mạn Mạn rơi xuống bàn tay của anh, thấy mu bàn tay và khớp xương đều sưng húp. Anh như bị cô phát hiện ra điều gì sai lầm, bất thình lình rời tay đi, nghiêng đầu, cơ mặt căng thẳng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/586.html.]
Lục Mạn Mạn chợt nhận ra, chồng cô sợ cô tức giận vì anh đã đánh người, nên ngay cả cơn tức giận của mình anh cũng phải nhẫn nhịn. Trong lòng Lục Mạn Mạn bỗng nhiên dâng trào cảm xúc hỗn độn, không còn do dự nữa, cô đi qua vươn hai cánh tay ôm lấy anh: "Ông xã!"
Lục Mạn Mạn đoán không sai, Chu Nghiêm Phong tức giận. Đã gần tối mà vợ anh vẫn chưa thấy về, lòng anh lại càng ngày càng lo lắng và không yên tâm. Cô trở về có thể chất vấn anh vì sao có thể ra tay đánh người, có thể cảm thấy anh đang cố gắng kìm nén cơn giận; ở tuổi này mà vẫn không khống chế tốt cảm xúc, còn có khuynh hướng bạo lực nghiêm trọng, thậm chí có thể lần nữa xem xét liệu anh có thích hợp làm người yêu của cô hay không.
Bị cô ôm chặt, những cảm xúc áp lực trong lòng Chu Nghiêm Phong ngay lập tức trào ra. Một giây sau, anh cũng ôm chặt lấy cô, cúi đầu vùi mặt vào cổ cô, thì thầm: "Cậu ta thật quá đáng. Lúc trước ở Hồng Kông thế nào thì anh không quản lý được, vì sao bây giờ còn chạy tới dây dưa, còn muốn... yêu cầu anh chia sẻ với cậu ta. Anh không thể chịu đựng được!"
Anh đau đớn tâm sự với cô. Lục Mạn Mạn nghe thấy đau lòng muốn chết, từng chút từng chút sờ lưng anh an ủi: "Ông xã, anh không làm sai. Dù là ai thì cũng không nhịn được."
Cô nghiêng mặt hôn lên má anh, môi dán lên má anh, ôm chặt hơn: "Anh không biết em sợ anh tức giận như thế nào, sợ trong lòng anh không dễ chịu. Chỉ nghĩ đến việc trong lòng anh khó chịu là em rất đau lòng."