Nam Omega Mềm Mại Đáng Yêu - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-08-31 20:12:40
Lượt xem: 55
"Thì ra khách quý muốn tặng quà thành niên." Sau khi Tả Lạc Hoan cúp máy, quản lý lập tức nhiệt tình nói: "Lễ thành niên là chuyện trọng đại, nhất là... không thể cẩu thả được. Chúng tôi có một số nguyên liệu hảo hạng, tuy hơi đắt nhưng dùng làm vòng cổ thành niên thì tuyệt vời."
Đối với Alpha, lễ thành niên của Omega không kém phần quan trọng so với đám cưới. Thời xưa, một khi đã định mối quan hệ, Omega thành niên đồng nghĩa với việc Alpha có thể hoàn toàn sở hữu đối phương.
Quản lý thầm nghĩ, vị khách này trông giống Alpha hạng nhất, phía sau cổ thậm chí không dán miếng chống tràn, nhưng lại không ngửi thấy bất kỳ pheromone nào, có thể thấy khả năng kiểm soát cực mạnh. Nói chung những người như vậy, bề ngoài không lộ ra, nhưng tính chiếm hữu mạnh hơn người thường rất nhiều. Càng thế này, việc kinh doanh liên quan đến Omega càng dễ làm.
Quả nhiên, giây tiếp theo khách hàng đã đồng ý.
"Vì không phải vòng cổ thật sự nên chúng tôi vẫn phải làm sao cho Omega đeo vào cảm thấy thoải mái và đẹp mắt, không thể làm quá gò bó." Quản lý lấy ra một đống nguyên liệu chế tác hảo hạng, tiện tay lấy ra một quyển album lớn: "Đây là mẫu thiết kế, khách quý có thể tham khảo."
Tả Lạc Hoan tùy ý lật vài trang, liền mất hứng: "Không cần, tôi tự làm."
Vì Kỷ Việt Chi dùng mặt nạ để châm chọc cô, cô nhất định phải đáp trả bằng món quà tương ứng, chẳng phải chính là vòng cổ sao? Đặc biệt là tặng vòng cổ dùng cho Omega cho một người sắp phân hóa thành Alpha, sức sát thương còn lớn hơn cả mặt nạ.
Nhìn đống nguyên liệu đủ loại trước mặt, Tả Lạc Hoan chợt nhớ đến hình ảnh Kỷ Việt Chi mặc quân phục, màu đen dường như rất hợp với anh. Nhớ lại đoạn cổ trắng muốt thon dài mà cô nhìn thấy từ phía sau, không hiểu sao cổ họng cô bỗng thấy khô khốc.
Tả Lạc Hoan tùy ý gạt đống nguyên liệu sang một bên, lục lọi từ bên trong lấy ra một dải lụa mềm màu đen, viền có một lớp ren đen mỏng, nửa che nửa hở, cầm trên tay có thể mơ hồ nhìn thấy phía bên kia.
"Thưa khách quý, đây là nguyên liệu cao cấp nhập từ sao Ma Nhĩ, nghe nói..."
Tả Lạc Hoan liếc nhìn quản lý, ngắt lời: "Tôi sẽ trả tiền cho mọi nguyên liệu đã dùng, giờ anh ra ngoài đi."
Quản lý đã quen, thậm chí còn có chút vui mừng, những Alpha kiểu này, ngay cả việc người khác nhìn một cái cũng không muốn, đều là khách hàng lớn cả!
...
Thứ hai, Tả Lạc Hoan đúng giờ đến lớp học, khiến giáo viên trên bục giảng cũng hơi không tự nhiên. Dù ngồi ở hàng cuối cùng, sự hiện diện của cô vẫn quá nổi bật. Giáo viên Beta lén lau mồ hôi, may mà chẳng bao lâu nữa họ sẽ chọn khóa học tự chọn, ông cũng có thể quay lại dạy sinh viên mới.
"Tuy Alpha và Omega có thể chất khác nhau, nhưng với công nghệ hiện đại, mọi người hoàn toàn có thể chọn khóa học mình thích. Môn b.ắ.n súng, võ thuật, Omega cũng có thể học. Gần chúng ta nhất, thiếu tướng Hà Nguyệt của đội quân 673 thuộc quân đoàn 17 là một Omega điển hình, nhưng khi còn học, thành tích b.ắ.n s.ú.n.g của cô ấy luôn đứng đầu, điểm võ thuật cũng chưa bao giờ rớt khỏi top 3. Còn rất nhiều tiền bối Omega, Beta, tin rằng khi nhập học các em đã xem qua ở bảo tàng lịch sử trường, tôi không liệt kê từng người nữa." Giáo viên Beta nghiêm túc nói: "Còn về Alpha, với lợi thế thể chất bẩm sinh, đặc biệt là các em - Alpha của trường quân sự số một, gần như là nhóm ưu tú nhất của Liên bang trong tương lai, tôi hy vọng các em có thể cùng các bạn học khác chung tay trở thành vinh quang của Liên bang."
Sau khi giáo viên nói xong đoạn này, liền bắt đầu giải thích chi tiết cho sinh viên về quy trình và môn học tự chọn vào đầu tháng sau, tất cả mọi người đều nghe rất chăm chú.
"Tiếp theo phát phiếu đăng ký sơ bộ, các em có thể chọn trước các môn học mình định học, làm quen với quy trình, sau đầu tháng mới chính thức điền vào phiếu." Giáo viên bảo người chuyền xuống một xấp phiếu dày.
Tả Lạc Hoan tựa lưng vào ghế, nhận phiếu từ người phía trước chuyền đến, mở trang bìa, cầm bút lên viết ngay. Cô đã quyết định học môn gì từ trước khi nhập học, không có lựa chọn thứ hai.
"Kỷ Việt Chi vẫn chưa phân hóa, cậu nói anh ta sẽ điền gì vào phiếu sơ bộ?" Giang Hoằng nhìn người ngồi hàng đầu, nghiêng đầu về phía Tả Lạc Hoan, tò mò hỏi: "Nếu anh ta phân hóa thành Omega thì thú vị rồi."
Nghe vậy, Tả Lạc Hoan dừng bút, chữ cuối cùng kéo thành một vệt dài. Tuy định tặng vòng cổ cho Kỷ Việt Chi, nhưng... khả năng phân hóa thành Omega, cô chưa từng nghĩ đến.
"Gia chủ nhà họ Kỷ là Alpha cấp S, phu nhân chỉ là Omega cấp A, theo di truyền học của Liên bang, con cái có 90% sẽ phân hóa thành Alpha, hơn nữa..." Tả Lạc Hoan ngước mắt nhìn bóng lưng Kỷ Việt Chi ở hàng đầu: "Anh ta không giống Omega."
“Có nhiều Omega chẳng giống Omega chút nào.” Giang Hoằng lẩm bẩm.
"Nếu anh ta thật sự phân hóa thành Omega..." Tả Lạc Hoan chợt nảy ra ý đùa, vuốt ve thân bút: "Hai nhà chúng ta kết thân, có lẽ sau này sẽ không phải tranh giành tài nguyên nữa, dù sao cũng là người một nhà."
"Cậu cứ mơ đi." Giang Hoằng bĩu môi: "Kỷ Việt Chi đã làm xét nghiệm gen nhiều lần rồi, đều là 100% sẽ phân hóa thành Alpha, hai nhà Tả và Kỷ chắc chắn sẽ tranh đấu đến cùng."
Những gia tộc như họ, mỗi cử động đều bị người khác theo dõi, chuyện Kỷ Tây Tu dẫn Kỷ Việt Chi đi xét nghiệm gen nhiều lần hoàn toàn không thể giấu được.
"Ai điền xong có thể nộp lên, thầy sẽ giữ hộ các em, sau khi tốt nghiệp, sẽ công bố phiếu sơ bộ và phiếu chính thức." Giáo viên trên bục giảng nói, đây là một truyền thống của trường quân sự số một, khi sinh viên tốt nghiệp, sắp bước vào con đường mới, hai tờ phiếu này có thể giúp họ ôn lại và so sánh suy nghĩ của mình từ vài năm trước.
Giang Hoằng điền xong một mạch, ghé sang xem của Tả Lạc Hoan, phần lớn cô chọn là các môn học chiến đấu thể lực, còn có một môn chỉ huy.
Cũng bình thường thôi, Tả Lạc Hoan là người thừa kế tiếp theo của nhà họ Tả, thực lực của cô ở đó, tương lai chắc chắn sẽ chỉ huy quân đội.
Tả Lạc Hoan cười một tiếng: "Cậu đang nói cậu giỏi à?"
"Không tính là giỏi, nhưng cũng tạm được." Giang Hoằng lấy lại phiếu, gấp trang bìa lại và nộp lên: "So với cầu thì đương nhiên là không bằng rồi."
Điền xong phiếu sơ bộ, một tiết học cũng gần kết thúc, vừa nghe tiếng chuông tan học, Tả Lạc Hoan đứng dậy trước, đi về phía trước, cuối cùng dừng lại trước mặt Kỷ Việt Chi.
Trong lớp vang lên những tiếng hít sâu khe khẽ, những học sinh vốn đã sắp rời khỏi lớp thì lại chậm chạp không muốn đi nữa, rõ ràng là muốn nán lại để xem trò vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nam-omega-mem-mai-dang-yeu/chuong-6.html.]
Hai người này cuối cùng cũng đối đầu rồi sao?!
"Nghe nói nhiều bạn học vẫn luôn muốn xem chúng ta đánh một trận, hay là thỏa mãn nguyện vọng của họ nhỉ?" Tả Lạc Hoan nghiêng người tựa vào bàn, vừa hay chắn đường ra của Kỷ Việt Chi, cúi đầu nhìn người đang ngồi nói.
Ánh mắt cô trượt dọc theo sống mũi cao thẳng của anh, dừng lại ở đoạn cổ trắng muốt thon dài, thầm suy nghĩ lát nữa đánh nhau phải làm sao để dùng tay đo kích thước đó.
Kỷ Việt Chi ngước mắt lên, đôi đồng tử đen như mực mang theo chút lạnh lùng châm biếm: "Nghe nói bạn Tả thích một tân sinh, sao không thỏa mãn sự tò mò của mọi người luôn?"
Thích tân sinh á?
Tả Lạc Hoan vốn đang hơi đãng trí, nghe anh nói vậy nhất thời không hiểu, sau đó Giang Hoằng đi tới, góp vui bổ sung: "Chính là Nghiêm Nham đó, diễn đàn đồn cậu lần đầu ăn cơm với người trong trường, lan truyền mấy tin đồn nhảm nhí."
"Cậu ấy là Alpha mà." Tả Lạc Hoan khẽ nheo mắt, không rõ sao mọi người lại kéo chuyện về hướng này.
Giang Hoằng tặc lưỡi: "Cậu không biết à? Giờ tình yêu AA đang rất thịnh hành đấy."
Tả Lạc Hoan hồi tưởng lại bộ dạng Nghiêm Nham, dứt khoát nói: "Tôi thích Omega."
"Không ngờ cậu khá truyền thống nhỉ." Giang Hoằng buột miệng.
"Truyền thống có gì không tốt." Tả Lạc Hoan vừa nói vừa nhìn Giang Hoằng, không để ý người ngồi cạnh đã cụp mắt xuống, đang nghĩ gì đó.
Khi cô quay đầu nhìn lại, Kỷ Việt Chi đã thu dọn đồ đạc đứng dậy, rõ ràng không muốn để ý tới Tả Lạc Hoan.
"Không đánh sao?" Tả Lạc Hoan không nhúc nhích, dường như chỉ khi đối phương đồng ý cô mới nhường đường.
Kỷ Việt Chi liếc nhẹ qua mặt cô bằng đuôi mắt dài, rồi bước thẳng ra ngoài, nếu Tả Lạc Hoan không nhường, anh sẽ trực tiếp va thẳng vào vai cô.
Tả Lạc Hoan bước sang một bước nhỏ, vừa thấy Kỷ Việt Chi sắp đi ra ngoài, cô bỗng nắm lấy cổ tay anh, đối phương lập tức giãy giụa phản kích, tay kia c.h.é.m về phía cánh tay Tả Lạc Hoan, không hề nương tay.
Đổi lại là người khác, chắc chắn sẽ bị thương, chỉ là người anh đối đầu lại là Tả Lạc Hoan, cô dễ dàng khống chế luôn cả tay còn lại của Kỷ Việt Chi.
Khoảnh khắc đó quá nhanh, những người còn trong lớp chỉ thấy rõ Kỷ Việt Chi đứng dậy, rồi bị Tả Lạc Hoan khống chế cả hai tay ép vào tường.
Trong lớp lập tức vang lên tiếng hít thở gấp, ngay cả Giang Hoằng cũng không nhịn được ho mấy tiếng, đứng ra hòa giải: "Tan học rồi, chúng ta nên đi thôi."
Có người lên tiếng trước, trong lớp cũng lần lượt vang lên tiếng của các bạn học khác.
"Bạn Tả, đây là trường quân đội Đệ Nhất, không phải nhà họ Tả, quân Lẫm Đông các cậu cũng ỷ thế bắt nạt người như vậy sao?"
"Đúng đấy, muốn thách đấu thì đến Khiêu Chiến quán, động thủ trong lớp học là sao?"
"Một Alpha đã phân hóa từ lâu lại không ngại bắt nạt bạn học chưa phân hóa, vinh quang Liên Bang mà thầy vừa nói chắc chắn không phải loại người như cậu rồi."
...
Nghe tiếng xung quanh, Tả Lạc Hoan ghé sát tai Kỷ Việt Chi, khẽ nói: "Việt Chi của chúng ta uy tín không tồi nhỉ."
Kỷ Việt Chi cụp mắt lạnh nhạt nói: "Buông ra."
Tả Lạc Hoan khẽ nhướng mày, thả tay ra rồi nhanh chóng chạm nhẹ vào cổ hắn, với giọng điệu mập mờ: “Tôi đợi cậu phân hóa.”
Chết tiệt!
Không ít người trong lớp đều nổi giận, Tả Lạc Hoan mới về được bao lâu mà đã khiêu khích thế này, chẳng phải chỉ cậy mình phân hóa sớm hơn vài năm thôi sao?!
"Ừm... bạn Kỷ, hôm nay Lạc Hoan có thể bị rối loạn pheromone, đầu óc không tỉnh táo." Giang Hoằng kéo Tả Lạc Hoan đi, xin lỗi Kỷ Việt Chi: "Xin lỗi, thật sự xin lỗi."
Chết tiệt, sắp thành chuyện lớn rồi, nhà họ Kỷ và nhà họ Tả bên kia chắc chắn sẽ lại đối đầu. Lửa cháy cửa thành chắc chắn sẽ liên lụy đến cả cá trong ao, hắn còn muốn sống yên ổn vài ngày nữa.
Kéo người ra ngoài, Giang Hoằng liền buông tay, hạ giọng nói: "Cậu làm gì vậy? Bình thường nói miệng thôi là được rồi, sao lại thật sự động thủ? Đây là trường quân đội Đệ Nhất, Kỷ Tây Tu mà biết được, cậu c.h.ế.t chắc."
Tả Lạc Hoan đã nắm được kích thước, tâm trạng còn khá tốt, không đáp lời cậu ta, tuy nhiên...
Cô cúi đầu nhìn tay mình, nhớ lại cảm giác mịn màng truyền qua đầu ngón tay vừa rồi, hơi không tự nhiên chà xát đầu ngón tay.