Nàng Thỏ Và Sói - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-08-04 15:28:37
Lượt xem: 727
Tiểu Hứa cười tôi ngây thơ, nhưng sau đó cũng nhớ đến tôi:
"Bảo bối, sao hôm đó cậu cũng về giữa chừng? Không phải nói là phải ăn cho bõ gỡ sao?"
Mặt tôi cứng đờ, sau đó chậm rãi nói: "Chủ nhà ở tầng dưới nhà tớ đánh ghen, tớ vội về xem náo nhiệt."
Tiểu Hứa trợn mắt: "Kịch tính vậy sao? Kể kỹ hơn đi."
"..."
Cũng may là tôi đã qua mặt được cô ấy, không ai liên tưởng đến chuyện của tôi và Phó Ngôn.
Cho đến khi trưởng phòng đến, "Thư Âm, Phó tổng nói trưa nay muốn ra ngoài gặp khách hàng, bảo cô đi cùng."
"?"
Tiểu Hứa bên cạnh ném cho tôi ánh mắt đồng cảm: "Tuy sếp có thể đang yêu đương, nhưng vẫn chúc cậu may mắn."
Cái miệng độc địa và ánh mắt soi mói của Phó Ngôn luôn là nỗi ám ảnh của tất cả nhân viên, bao gồm cả tôi.
Nhưng tôi rốt cuộc cũng là một người mới vào nghề, tràn đầy lý tưởng với công việc, lúc đầu cũng từng lên tiếng phản bác những yêu cầu vô lý của anh ta, cãi nhau với sếp vài trận...
Sau đó, lương anh ta trả quá cao.
Thôi kệ, tôi sẽ cúi đầu vì miếng cơm manh áo.
Dù sao cũng là dân văn phòng, ít có ai hào phóng như Phó Ngôn.
Anh ta có khắt khe một chút, nhưng phải công nhận anh ta có con mắt tinh tường, không chấp nhận bất kỳ sai sót nào.
Chưa đến giờ tan sở, điện thoại tôi đã nhận được tin nhắn:
Phó bóc lột: 【Bãi đậu xe, xuống đây.】
Tôi ngoan ngoãn đi xuống, nhìn thấy Phó Ngôn đang đứng đợi tôi bên xe, liền nở nụ cười tươi rói:
"Phó tổng, sao anh lại xuống trước vậy, hôm nay chúng ta gặp vị khách hàng nào?"
Phó Ngôn nhìn chằm chằm vào mặt tôi một lúc, đôi mắt xanh thẳm ấy không gợn sóng, cũng khó trách các cô gái trong công ty cứ nói anh ta trông lạnh lùng.
Vậy mà rất nhiều người thích kiểu người như vậy.
Phó Ngôn nói: "Lên xe trước đã."
Sau khi lên xe, Phó Ngôn nghiêng người thắt dây an toàn cho tôi, anh ta đến gần đến nỗi tôi lại ngửi thấy mùi nước hoa quen thuộc trên người anh ta.
"Phó tổng, chúng ta đi gặp ai?" Tôi lại hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nang-tho-va-soi/chuong-7.html.]
Phó Ngôn nói: "Không gặp ai cả, tôi hẹn bạn gái ăn cơm."
"Anh hẹn bạn gái mà sao lại..." Tôi đột nhiên im bặt.
Lại là trường hợp miệng nhanh hơn não.
Tôi đột nhiên ý thức được, bạn gái trong miệng Phó Ngôn chắc chắn là tôi rồi.
Nói thật, cuối tuần vừa rồi tôi gần như dính chặt lấy Phó Ngôn, mùi hương trên người anh ta tôi đã quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn được nữa.
Sau kỳ động dục, cái đuôi của tôi đã được thu gọn lại.
Nhưng tôi có thể cảm nhận rõ ràng, chỉ cần tôi muốn, nó có thể xuất hiện trở lại bất cứ lúc nào.
Nhưng tôi vẫn không hiểu tại sao Phó Ngôn lại biết, và có thể chấp nhận một con yêu tinh thỏ như tôi?
Hiện tại chỉ có một cách giải thích, đó là bản thân anh ta cũng là một yêu quái đang sống trong xã hội loài người.
Tôi nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Phó Ngôn, đẹp trai như vậy, chắc chắn không phải hồ ly tinh đâu nhỉ?
"Tôi đẹp trai lắm à?" Người đàn ông đang lái xe đột nhiên hỏi.
"Đẹp trai." Tôi lại một lần nữa buột miệng.
Ghế lái vang lên tiếng cười khẽ.
Khiến trái tim tôi rung động.
Tên này chắc chắn là hồ ly tinh rồi!
Tôi nhớ đến chuyện vừa rồi, hỏi: "Phó tổng, sao lúc ở công ty anh lại nói là dẫn tôi đi gặp khách hàng?"
Phó Ngôn tập trung lái xe, nói:
"Tôi cứ tưởng em thích kiểu yêu đương lén lút chốn công sở này, sáng nay không phải còn cố tình tránh mặt tôi sao?"
"..."
"Thú vị không?" Anh ta lại hỏi.
Tôi tiếp tục giả chết.
Sau khi xuống xe, Phó Ngôn tự nhiên nắm lấy tay tôi, tự nhiên đến mức như thể chúng tôi đã yêu nhau nhiều năm.
Anh ta khá đẹp trai, lúc dẫn tôi đi ăn bữa trưa bốn chữ số còn đẹp trai hơn.
Thỏ con có thể có ý đồ xấu gì chứ, thỏ con chỉ muốn ăn ngon mặc đẹp mà thôi.