NGOẠI TÌNH - 3
Cập nhật lúc: 2024-07-13 10:16:44
Lượt xem: 527
Nhưng Cố Diên Chu không bình tĩnh được, hắn chửi ầm lên với cảnh sát, nói gì cũng không tin đó là tôi.
Cho đến khi cảnh sát đưa điện thoại của tôi tới trước mặt Cố Diên Chu.
“Đây là điện thoại trong quần áo nạn nhân, trên màn hình điện thoại là ảnh chụp chung của hai người các anh, nếu như anh còn không tin, chúng tôi có thể đưa báo cáo khám nghiệm tử thi cho anh xem.”
Cố Diên Chu nhận lấy điện thoại, nhìn trên màn, là ảnh cưới của chúng tôi, chân hắn mềm nhũn ngã ngồi xuống đất.
Cùng lúc đó, cảnh sát nói với hắn: “Trong quá trình giám định t.h.i t.h.ể pháp y phát hiện vợ anh mang thai, chỉ là đứa nhỏ trong bụng đã bị chó, mèo hoang ăn cùng với nội tạng cùng với người mẹ.”
“Không.”
Cố Diên Chu sụp đổ quát to một tiếng, sau đó tiếp tục kéo lấy cổ áo cảnh sát: “Là ai, hung thủ là ai, tôi muốn hắn c..hết, muốn hắn c..hết.”
Cảnh sát xin lỗi nói: “Vụ án hiện đang trong quá trình điều tra, chưa rõ hung thủ là ai, nhưng với thủ đoạn tàn nhẫn như thế này, bước đầu chúng tôi xác định là trả thù, cho nên, cần anh phối hợp với chúng tôi để điều tra.”
“Tôi phối hợp, các anh hãy lập tức điều tra.”
Cảnh sát nhìn Cố Diên Chu nói: “Anh là chồng của nạn nhân, cũng nằm trong phạm vi bị tình nghi, cho nên, đầu tiên chúng tôi phải loại trừ động cơ g..iết người và thời gian phạm tội của anh, bây giơ, đề nghị anh báo cáo lịch trình cá nhân trong khoảng thời gian nạn nhân bị hại để đối chiếu.”
Cố Diên Chu bị đưa đến phòng thẩm vấn, để sớm loại trừ nghi vấn, bắt hung thủ thật sự về quy án, hắn rất phối hợp với cảnh sát điều tra.
Nhưng khi cảnh sát hỏi hắn: “Vào khoảng thời gian tối ngày ***, anh đang ở đâu, ở cùng với ai?” Hắn trở nên ngập ngừng.
Cảnh sát nhạy bén nhìn ra sự do dự của hắn, tăng thêm ngữ điệu: “Anh Cố, xin anh nói rõ ràng, khoảng thời gian đó anh đang làm gì? Nếu như anh không nói, chúng tôi có lý do hợp lý hoài nghi anh mưu sát vợ mình và cô Tô Vũ, anh hãy khai báo rõ ràng.”
Cố Diên Chu nắm chặt nắm đấm, giãy dụa một hồi lâu, hắn hít sâu một hơi, thú nhận: “Khoảng thời gian đó, tôi ở cùng với Thẩm Lạc Lạc.”
“Là họa sĩ Thẩm Lạc Lạc, cô bạn thanh mai trúc mã kia của anh phải không?”
Cố Diên Chu gật đầu.
Hắn và Thẩm Lạc Lạc là tình bạn thuần khiết, ở trên mạng xào khí thế ngất trời, ngay cả hai vị cảnh sát thẩm vấn cũng biết, bọn họ cảm thấy rất hợp lý, tiếp tục hỏi: “Xin hỏi lúc ấy anh và cô Thẩm Lạc Lạc ở đâu, đang làm gì?”
“Khoảng thời gian từ 8 đến 9 giờ, chúng tôi ở quán bar.”
“Sau 9 giờ thì sao?”
“Uống rượu xong, chúng tôi trở về nhà cô ấy ở Thượng Lâm Uyển.”
Hai cảnh sát thẩm vấn liếc nhau, ánh mắt khó nói nên lời.
“Cả hai người?”
“Ừm.”
“Làm gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ngoai-tinh/3.html.]
Cố Diên Chu trầm mặc.
Cảnh sát gõ bàn: “Anh hãy trả lời, lúc đó các anh đang làm gì?”
“Có thể không trả lời không?”
“Không được!”
Dưới giọng điệu như đinh đóng cột của cảnh sát, Cố Diên Chu hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, gian nan mở miệng: “Làm t***.”
4
Hắn vừa nói ra, sắc mặt hai cái cảnh sát quái dị nói không nên lời, muốn giữ bình tĩnh cũng không giữ được.
Vợ có bầu, chồng ngoại tình.
Lúc vợ bị mưu sát, chồng đang mây mưa gió với đối tượng ngoại tình.
Đây tưởng như đã là chuyện ghê tởm nhất, nhưng còn có chuyện ghê tởm hơn, vợ bị hại nửa tháng, chồng và đối tượng ngoại tình, đối mặt với truyền thông chẳng biết xấu hổ mà tạo ra tình bạn thuần khiết giữa thanh mai trúc mã.
Nói cái gì mà cả thế giới c..hết đều chỉ còn lại đối phương, cũng không thể ở bên nhau.
Cho dù cảnh sát đã quen nhìn những chuyện ghê tởm, cũng khó có thể chịu được, nữ cảnh sát hoàn toàn không khắc chế ý định muốn mắng chửi người của mình, chỉ có thể nắm chặt ngón tay, đè nén phẫn nộ đứng dậy nói với nam cảnh sát bên cạnh: “Tôi đi ra ngoài trước một chuyến.”
Lúc trở về, bọn họ yêu cầu Thẩm Lạc Lạc đến đồn đối chất khẩu cung với Cố Diên Chu, xác định khoảng thời gian này Cố Diên Chu thật sự ở cùng một chỗ với Thẩm Lạc Lạc.
Lúc Thẩm Lạc Lạc nhận được điện thoại, vừa mới thân mật với chồng xong, chồng cô ta hỏi: “Cảy ra chuyện gì, sao vội vã ra ngoài như vậy?”
Thẩm Lạc Lạc bịa chuyện: “Chuyện công việc, em đi rồi về.”
Chồng cô ta nói: “Được, em làm việc của em đi, hai ngày tới anh muốn đi gặp bạn bè một lần, mấy ngày nữa sẽ trở lại tìm em.”
Thẩm Lạc Lạc cầu còn không được, nhưng vẫn giả bộ không nỡ: “Vậy anh sớm trở về với em.”
Đuổi chồng đi rồi, Thẩm Lạc Lạc vô cùng lo lắng chạy tới đồn cảnh sát, cảnh sát tách hai người ra để lấy lời khai.
Cố Diên Chu được loại trừ nghi vấn, cảnh sát bảo hắn về nhà, nói cho hắn biết sau khi có manh mối sẽ liên lạc với hắn trước.
Cố Diên Chu không chịu trả lời, la hét muốn ở đây với tôi, nói tôi sợ tối.
Hắn chọc cho nữ cảnh sát vừa rồi khinh thường phì cười lên tiếng: “Được rồi, đừng giả bộ yêu cô ấy nhiều như vậy, nếu thật sự yêu vợ, anh sẽ không làm ra chuyện này, chỗ chúng tôi chỉ nhận người bị hại và phạm nhân, không có chỗ cho anh.”
Nghe được giọng điệu chế giễu của nữ cảnh sát, Thẩm Lạc Lạc tức giận nói: “Cô nói chuyện kiểu gì vậy? Cô có tin tôi khiếu nại cô không?”
“Được, cô đi khiếu nại tôi đi.” Nữ cảnh sát một chút cũng không sợ: “cô dám khiếu nại, tôi liền dám tiết lộ ra bên ngoài, cô xem là tôi sợ mất việc, hay là họa sĩ lớn như cô cùng vị CEO này sợ mất mặt xấu hổ.”