NGOẠI TÌNH - 6
Cập nhật lúc: 2024-07-13 10:20:40
Lượt xem: 630
Đây đều là do Chu Trạch dàn dựng, sau khi anh ta bị bắt, những video này được hẹn giờ sẵn, được công khai.
Bên trong còn có bản cáo trạng phạm tội của Chu Trạch.
Anh ta nói: “Tôi g..iết vợ Cố Diên Chu để trả thù hắn, Cố Diên Chu làm vợ tôi, tôi liền g..iết người phụ nữ của hắn.”
Chu Trạch bị phán tử hình, Cố Diên Chu và Thẩm Lạc Lạc không bị pháp luật trừng phạt nhưng bị cộng đồng mạng chửi rủa.
Điện thoại của đại họa sĩ Thẩm Lạc Lạc gần như bị gọi nổ tung, tin nhắn riêng tư của các tài khoản mạng xã hội lớn chất đầy lời nguyền rủa của vô số cư dân mạng, những đối tác hợp tác với cô ta đều yêu cầu cô ta bồi thường tiền.
Những người đã từng mua tranh của cô ta đều xé bỏ thiêu hủy.
Thanh danh của Thẩm Lạc Lạc xuống dốc không phanh.
Đại họa sĩ từng danh tiếng lừng lẫy, trở thành tiểu tam người người đòi đánh, nhà nhà mắng chửi.
Còn Cố Diên Chu, đắm chìm trong sự hối hận muộn màng của mình, không thể tự kiềm chế, công ty rối loạn cũng không có lòng dạ quản lý.
Mỗi ngày hắn tự nhốt mình trong phòng cưới của chúng tôi, ôm ảnh cưới của tôi và hắn, vuốt ve gương mặt tôi hết lần này đến lần khác, xin lỗi tôi hết lần này đến lần khác.
Chỉ mới vài ngày, hắn tiều tụy không giống người bình thường khiến Thẩm Lạc Lạc, người chịu không nổi vì bị mắng chạy tới tìm hắn hoảng sợ: “Diên Chu, sao anh lại thành ra như thế này?”
Cố Diên Chu mặt không chút thay đổi, ngăn Thẩm Lạc Lạc ở ngoài cửa: “Cô tới làm gì, nơi này không hoan nghênh cô.”
Thẩm Lạc Lạc cầm cánh tay Cố Diên Chu, cầu xin hắn: “Diên Chu anh để em ở lại đây đi, thật đáng sợ, đám người kia tìm đến nhà em, mỗi ngày bọn họ đều chặn ở cửa nhà em, ném chuột c..hết cho em, buổi tối gõ cửa quấy rầy em, em rất sợ hãi.”
“Cô có thể đến ở khách sạn.”
“Em đã đến khách sạn, bọn họ nói không phải không có phòng mà là không tiếp, em không có cáh nào khác nên mới tới tìm anh.”
Thẩm Lạc Lạc nhìn Cố Diên Chu: “Diên Chu, chúng ta là bạn bè tốt nhất, anh nhất định sẽ để em ở lại đúng không?”
Cố Diên Chu không cho Thẩm Lạc Lạc ở lại, cuối cùng vẫn hắn nhốt Thẩm Lạc Lạc ở ngoài cửa, hắn nói: “Đây là nơi tôi và A Vũ sinh sống, không thể bị cô làm bẩn.”
Cố Diên Chu cuối cùng cũng tự mình hiểu lấy, nhưng chỉ có một điểm hắn không hiểu, hắn chỉ biết Thẩm Lạc Lạc bẩn, lại không biết hắn cũng bẩn thỉu vô cùng.
7
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ngoai-tinh/6.html.]
Cố Diên Chu đến đồn cảnh sát, trước khi Chu Trạch bị thi hành án tử hình.
Hắn hỏi Chu Trạch: “Anh phát hiện chuyện giữa tôi và Thẩm Lạc Lạc khi nào?”
Hắn và Thẩm Lạc Lạc chỉ dan díu với nhau ở trong nước, còn Chu Trạch vẫn luôn ở nước ngoài.
“Nếu muốn người ta không biết trừ phi mình đừng làm. Mày cho rằng mày và Thẩm Lạc Lạc làm chuyện đồi bại như vậy, lại bảo là anh em tốt nhất, hai người các người xem người trên toàn thế giới này đều là kẻ ngốc sao?”
“Tại sao tao lại biết, điều này mày phải đi hỏi Thẩm Lạc Lạc, mày không biết sao, cô ta viết về mày đầy một quyển nhật ký, cô ta nói ra tình yêu đối với mày, mày chính là người đàn ông cô ta thầm mến mười mấy năm, vợ mày là người phụ nữ cô ta căm hận nhất, cô ta hận vợ mày cướp mày đi, mỗi ngày đều viết nhật ký nguyền rủa vợ mày c..hết sớm một chút, tao yêu Thẩm Lạc Lạc như vậy, đương nhiên phải giúp cô ta.”
“Bây giờ cô ta chắc hẳn đang vô cùng hạnh phúc. Tao đã giải quyết được tình địch cho cô ta, không ai có thể ngăn hai người ở cùng nhau. Cô ta chắc chắn sẽ vô cùng hạnh phúc.”
Chu Trạch đột nhiên chuyển đề tài, đáy mắt nham hiểm và hung ác: “Tôi chuẩn bị một phần quà lớn cho cô ta, chúc phúc hai kẻ khốn nạn các người, món quà này là gì...”
Chu Trạch đột nhiên cười, tiến nhanh về phía trước đến trước mặt Cố Diên Chu, hít một hơi thật sâu, hài lòng nói: “Tao ngửi được mùi vị trên người mày, anh phát bệnh rồi đúng không, ha ha ha, thật tốt quá tốt quá, tao chính là muốn cho cặp đôi chó má các người muốn sống cũng không được muốn c..hết cũng không xong.”
Cố Diên Chu không hiểu Chu Trạch đang nói cái gì, hắn còn chưa lấy lại tinh thần sau sự kiện với Thẩm Lạc Lạc, giờ lại đối mặt với chuyện Chu Trạch nói hắn phát bệnh.
“Bệnh gì, bệnh gì?”
Chu Trạch không nói gì cả, chỉ vỗ tay cười ha ha, vẻ mặt đầy sảng khoái.
Cố Diên Chu bị anh ta dọa đến thất hồn lạc phách từ đồn cảnh sát đi ra, liền đi thẳng đến bệnh viện lấy m.á.u xét nghiệm.
Đợi đến giây phút lấy được kết quả, nhìn trên đó viết mấy chữ “Dương tính” to đùng, Cố Diên Chu giống như sét đánh giật mình tại chỗ.
AIDS, làm sao hắn có thể bị AIDS.
Hắn yêu cầu bác sĩ kiểm tra lại, đổi bệnh viện tiếp tục xét nghiệm, nhưng kết quả nhận được cũng như vậy.
Hắn bị AIDS!
Cố Diên Chu xụi lơ ngồi dưới đất, bị Thẩm Lạc Lạc, đang sốt nhẹ tới bệnh viện lấy thuốc nhìn thấy.
Thẩm Lạc Lạc khẩn trương chạy tới đỡ Cố Diên Chu, bị Cố Diên Chu đẩy ra.
“Diên Chu, anh bị sao vậy?”
Cố Diên Chu ngẩng đầu, đôi mắt oán hận nhìn cô ta chằm chằm.