Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Người Chồng Hào Môn Yếu Đuối Của Tôi - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-08-04 01:51:43
Lượt xem: 11,862

Sau khi video mắng chửi người khác suốt hai tiếng đồng hồ mà không trùng lặp một từ ngữ tục tĩu nào của tôi trở thành hiện tượng mạng, một quý bà đã tìm đến tôi.

"Một tháng mười triệu tệ, gả cho con trai tôi."

Tôi định mở miệng mắng bà ta là kẻ lừa đảo thì nghe thấy quý bà ấy vừa lau nước mắt vừa nói:

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

"Thằng bé tính tình hiền lành, sau khi gặp tai nạn thường bị người ta bắt nạt, cái miệng lưỡi này của cô, rất thích hợp để bảo vệ nó."

Trong bữa tiệc, nhìn thấy người đàn ông tuấn tú ngồi trên xe lăn bị chế giễu, nhục mạ mà im lặng không dám lên tiếng, tôi động lòng trắc ẩn, gật đầu đồng ý.

Cho đến một ngày, tôi bắt gặp người chồng bệnh tật yếu đuối của mình, cao cao tại thượng ngồi ở vị trí đầu, ánh mắt đầy uy nghiêm, lạnh lùng nhìn đám người bị anh chơi đến phá sản quỳ trên mặt đất cầu xin.

Khoan đã, mẹ chồng yêu quý của con ơi, mẹ chắc chắn là con trai của mẹ, yếu đuối không thể tự chăm sóc bản thân sao?

---

Chương 1:

"Trình Tranh, nghe nói cậu mới kết hôn à, quen biết nhiều năm như vậy, cũng không biết tặng gì cho phải —— "

Gã đàn ông cười một cách ác ý, nhìn tôi với ánh mắt đầy ẩn ý: "Nếu cô không được…, anh em có thể thay phiên động phòng."

Tôi cũng cười: "Sao cơ? Anh muốn chui xuống gầm giường nghe lén à? Góc nhà có cái chuồng chó rất hợp với anh đấy."

Tôi khinh thường nhìn gã ta: "Chỉ là loại người như anh, chúng tôi không muốn nuôi. Người ta nói chó cắn người sẽ không sủa, anh sủa inh ỏi như vậy, chắc chắn là kẻ ngoài mạnh trong yếu, ngay cả làm chó cũng không đạt, đúng là đồ bỏ đi."

Gã đàn ông bị tôi chọc tức đến đỏ mặt: "Cô, cô, cô..."

Tôi trực tiếp cắt ngang lời hắn ta: "Mọi người, nhà vệ sinh tạm thời ngừng sử dụng."

Giọng tôi không lớn, cũng chỉ thu hút sự chú ý của một vài người xung quanh.

Tôi quay đầu nhìn gã đàn ông, cười nhạo: "Bởi vì miệng của vị tiên sinh này chính là cái bồn cầu, nếu không tại sao lại thối như vậy."

Gã đàn ông lập tức nhảy dựng lên: "Sao cô thô tục như vậy!"

Tôi thản nhiên nói: "Đây đã là cách nói văn vẻ lắm rồi, còn những câu khó nghe hơn, anh muốn nghe không?"

Sau khi chọc tức gã đàn ông bỏ đi, Trình Tranh ngồi trên xe lăn nhỏ giọng nói lời cảm ơn với tôi.

Tôi vừa nhìn thấy bộ dạng nhẫn nhịn chịu đựng, yếu đuối của anh, trong lòng liền trào dâng lòng thương xót, vội vàng an ủi anh:

"Yên tâm, sau này em sẽ là người bảo vệ anh."

Trình Tranh cũng cười, giọng nói ôn hòa:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nguoi-chong-hao-mon-yeu-duoi-cua-toi/chuong-1.html.]

"Vậy thì làm phiền em rồi, vợ à."

Tôi bị một tiếng "vợ à" của Trình Tranh gọi đến đỏ mặt.

Chuyện kết hôn với Trình Tranh nói ra rất hoang đường. Đó vốn là một kỳ nghỉ hè rất đỗi bình thường, tôi về nhà nghỉ, giặt giũ một đống quần áo của mình. Tôi vừa mới về nên chưa kịp xem tin nhắn của trưởng thôn, thế là máy giặt đang chạy ngon ơ thì bị cúp điện. Tôi bất đắc dĩ phải lôi đống quần áo đầy bọt xà phòng ra, cả một chậu lớn, ra sân xả nước cho trôi bớt bọt.

Đúng lúc này, tôi nghe thấy một giọng nói xa lạ.

"Lũ trẻ trong làng, cả đời cũng không bước ra khỏi ngôi làng này."

"Con gái thì mù chữ, chỉ có thể sớm kết hôn sinh con, hầu hạ cả nhà chồng."

"Ví dụ như cô gái trước mắt này, tuổi còn trẻ, gầy yếu, lại phải giặt giũ quần áo cho cả nhà chồng."

"Để họ được nhìn thấy thế giới mà họ chưa từng thấy, mang đến hơi ấm cho họ, đó chính là ý nghĩa tồn tại của buổi phát sóng trực tiếp của chúng ta."

Không bước ra khỏi ngôi làng?

Mù chữ?

Giặt giũ quần áo cho cả nhà chồng?

Tôi đầy đầu dấu chấm hỏi, tự động gắn cho mình biểu cảm "Tôi hả?".

Đối phương cầm điện thoại di động, vừa quay vừa phát sóng trực tiếp, bên cạnh có một người đi theo, đeo balo, cầm đèn chiếu sáng, thỉnh thoảng lại phụ họa vài câu.

Thật sự là kiểu gì cũng có thể bịa ra được hả?

Nghe hắn ta càng ngày càng bịa đặt, thậm chí còn nhân cơ hội đó để nhận quà, tôi không thể nhịn được nữa, liền cầm cây đập quần áo xông ra ngoài.

"Mày bị điên à!?"

Một tiếng quát lớn, nam streamer sững người, cả phòng phát sóng trực tiếp cũng sững người.

Tiếp theo, tôi đã trình diễn một màn mắng chửi người khác bằng từ ngữ tục tĩu quy mô lớn.

Suốt hai tiếng đồng hồ, không hề trùng lặp một câu nào.

Cuối cùng còn lôi cả nam streamer và trợ lý đã suy sụp tinh thần ra xem bằng tốt nghiệp đại học và bằng cấp của tôi. Thật ra tôi vẫn chưa mắng xong, chỉ tiếc là phòng phát sóng trực tiếp vì quá nhiều từ ngữ thô tục nên đã bị chặn. Loại người dựng chuyện bôi nhọ người khác để câu like này, bị chặn cũng đáng.

Sau khi trút giận, tôi về phòng, không ngờ mình lại nổi tiếng. Có người đã cắt đoạn đó ra, phong cho tôi là "Nữ sinh viên đại học miệng lưỡi sắc bén nhất". Thậm chí bên dưới còn có một đống người thuê tôi mắng chửi người khác. Tôi không để ý, nhưng vài ngày sau, tôi đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại.

Đối phương nói ngắn gọn:

"Mười triệu tệ, gả cho con trai tôi."

Loading...