Nguyệt Khê - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-10-15 19:56:10
Lượt xem: 6
Anh tôi không để ý, chỉ chăm chăm nhìn Từ Diệp đang im lặng: "Từ Diệp, sao cậu lại làm thế?"
Cậu thiếu niên gầy gò run rẩy ngẩng đầu, ánh mắt lảng tránh: "Tôi không hiểu ý cậu, cậu không ưa tôi, nhưng tôi cũng không phải kẻ dễ bắt nạt."
"Chết tiệt!"
Vừa nghe thấy vậy, anh tôi lập tức nổi giận, vung tay đ.ấ.m một cái——
Giữa bao ánh mắt, cậu bạn kia chẳng hề tránh né.
Nhưng cú đ.ấ.m của anh tôi chưa kịp chạm tới.
Anh cúi đầu, nhìn tôi đang giữ c.h.ặ.t t.a.y mình, gương mặt giận dữ thoáng chốc trở nên sững sờ, "Em gái?"
Tôi giữ tay anh: "Anh, đừng kích động."
Mẹ tôi đứng bên cạnh, bị hành động của anh dọa cho sững sờ, nhưng trong lòng lại càng tin chắc rằng anh có tội, không kìm được mà trách mắng: "Vân Xuyên, bắt nạt bạn đã là sai rồi! Giờ còn muốn đánh người, nhà mình dạy con kiểu gì thế?!"
Mắt anh đỏ hoe.
Nhưng ngay cả ba tôi cũng nhíu mày, ra quyết định cuối cùng: "Vân Xuyên, xin lỗi bạn con đi."
Nói xong, ba mẹ tôi bắt đầu xin lỗi giáo viên và phụ huynh Từ Diệp: "Xin lỗi, là chúng tôi dạy con không tốt, nhưng cháu nó còn nhỏ, chưa hiểu chuyện, mong mọi người bỏ qua cho một lần..."
Lời họ còn chưa dứt, tôi đã cắt ngang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nguyet-khe/chuong-7.html.]
"Con tin rằng anh con không làm chuyện này!"
Lời tôi vừa dứt, âm thanh chắc nịch vang lên.
Không chỉ ba mẹ và giáo viên ngẩn người, mà cả những người vốn định rời văn phòng cũng dừng bước.
Trong câu chuyện, Mạnh Vân Xuyên chỉ là một nhân vật phụ.
Về lai lịch của anh chỉ có vài nét phác thảo sơ sài, nội dung duy nhất liên quan đến anh là việc đối đầu với phản diện khi hắn thất thế.
Sự ác ý của anh có vẻ vô lý, nhưng giờ tôi cảm thấy có thể lý giải được.
Có lẽ, có những người vốn không phải là kẻ xấu, nhưng một khi bị cha mẹ coi là đứa trẻ hư, họ sẽ dần tự buông bỏ.
Nghĩ rằng——
Dù sao các người cũng không tin tôi.
Vậy thì tôi sẽ đóng trọn vai kẻ tội đồ.
Nhưng nếu, khi anh ấy gặp chuyện, chúng tôi đều kiên định đứng về phía anh ấy thì sao?
Liệu mọi chuyện có thay đổi?
Nghĩ đến đây, tôi bình tĩnh nhìn thầy giáo: "Thầy, đoạn video giám sát không chỉ có một phần. Tại sao không xem toàn bộ diễn biến mà chỉ xem vài phút ngắn ngủi này? Lỡ như đây không phải là sự thật thì sao?"