Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nguyệt Lão Hạ Phàm Ngày Ngày Làm Cá Mặn Ăn Dưa Cùng Với Ma Vương HE - 14

Cập nhật lúc: 2024-09-01 08:28:57
Lượt xem: 41

Hắn mày kiếm lạnh lùng, mũi cao thẳng tắp, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng. Một bên mái tóc đen như mực tán loạn, ánh trăng nhàn nhạt tưới xuống. Mảnh lông mi dài cong vút, làn da bạch ngọc rơi xuống bóng đêm. Một đôi bàn tay to còn vô ý thức nhẹ nhàng vỗ vỗ ta, giống như dỗ ta ta như dỗ ngủ tiểu hài tử.

 

Cảm giác được ta tầm mắt, hắn mở to mắt, hơi hơi sửng sốt, mím môi, nhìn ta thấp giọng cười nói: “Tiểu Hòa Miêu, đang ngẩn người sao?”

 

Ta đầu óc đang mơ màng, nháy mắt hỗn loạn, hai mắt hơi mờ mịt, hai má nóng bừng lên: “Không phải, soái ca, ngươi ngươi ngươi ngươi… Ngươi là ai?”

 

“Phong Hòa tỷ tỷ không còn nhớ rõ ta sao?” Màu đỏ trong mắt hắn đều tràn ngập tất cả đều là bóng dáng ta, tay ôm thân thể ta càng dùng sức hơn trước :“Ta còn cho rằng, tỷ tỷ vừa gặp trong mộng, hẳn là nhớ tới ta mới đúng.”

 

Cảm giác và xưng hô quen thuộc làm suy nghĩ ta rơi vào một mảnh hỗn loạn, cố gắng bình tĩnh lại, ta nhìn hắn lại liên tưởng đến con quạ đen trong mộng khá giống nhau, không khỏi đỏ bừng đôi mắt, thử hỏi: “Ngươi là Ma Tôn Hành Xuyên sao?”

 

Hắn nhíu mày, ánh mắt có hơi chút ủy khuất: “Tiểu Hòa Miêu, gọi ta là Hành Xuyên là được rồi.”

 

Ta còn muốn hỏi một vài thứ nữa, nhưng bên tai bỗng nhiên truyền đến tiếng nam nữ tranh cãi với nhau, chờ ta quay đầu lại nhìn về phía hắn thì hắn đã biến mất không thấy.

 

Ta bừng tỉnh, phắt ngồi dậy, lại phát hiện hai tiểu tử bám người đang nằm nằm bên cạnh ta, một đứa thì ôm cánh tay của ta, đứa còn lại thì ôm eo ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nguyet-lao-ha-pham-ngay-ngay-lam-ca-man-an-dua-cung-voi-ma-vuong-he/14.html.]

 

Vừa rồi là ta nằm mơ sao?

 

Ta nghi hoặc mà sờ sờ đầu, có chút khó hiểu.

 

Ngoài cửa truyền đến thanh âm cha ta không ngừng cầu xin nương: “Phu nhân, phu nhân đừng đánh nữ. Vi...vi phu thật sự không có đem Tiểu Hòa nhi giấu đi mà.”

 

“Lão nương không tin, ngươi làm chuyện rất tốt. Họ Ngu kia, lão nương mới cùng khuê nữ trò chuyện một lát, nhân lúc ta chưa tỉnh ngủ, ngươi lại đem nàng bên cạnh ta ôm đi mất rồi?” Nương hùng hổ, rống giận:“Nhiều ít năm không gặp, ngươi càng ngày càng làm người khác tức điên mất thôi!”

 

“Ngươi không tin ngươi đẩy ra xem, trong phòng không ai, ta thật sự không biết Tiểu Hòa nhi đi đâu rồi!”

 

“Bang” một tiếng, cửa mở.

 

Ta cùng nương ta bốn mắt nhìn nhau, cha ta ngờ nghệch muốn rớt hàm răng xuống, còn tên ca ca cười như được mùa, rất vui sướng khi thấy kẻ gặp họa là cha ta.

 

Loading...