Nguyệt Lão Hạ Phàm Ngày Ngày Làm Cá Mặn Ăn Dưa Cùng Với Ma Vương HE - 3
Cập nhật lúc: 2024-08-26 15:23:19
Lượt xem: 124
Lúc ấy, một vị nữ tướng anh dũng duy nhất của triều ta Ân tướng quân đại phá quân địch, khải hoàn hồi triều, Ân gia lại vì chung thân đại sự nàng không khỏi phát sầu. Không phải muốn gả nàng đi, mà là muốn nàng kén rể.
Dù sao nữ tướng bách chiến bách thắng khắp thiên hạ chỉ này một vị, tuy rằng nàng vô tâm trong việc nam nữ, nhưng người nhà Ân gia lại vì nữ nhi duy nhất nhà mình không khỏi lo lắng.
Kỳ thật trước khi nàng đề cử vào quân danh, còn từng có một đoạn chuyện cũ.
Lúc ấy Ân tướng quân vẫn là cái thiên chân thiếu nữ, bởi vì trong nhà cha mẹ khai sáng, từ nhỏ liền múa đao luyện côn. Nhà nàng cùng Phó gia cách vách có chút thân thiết, Ân tướng quân lúc ấy vẫn rất thích thanh mai trúc mã này của mình.
Không nghĩ tới khi làm mai tuổi tác, Ân lão tướng quân cởi giáp về quê an hưởng tuổi già, không có người saunối nghiệp. Bọn người Phó gia liền thay đổi sắc mặt, ngay cả Ân tướng quân thanh mai trúc mã -Phó gia đại công tử, cũng tìm đến một mối hôn sự khác, khăng khăng muốn từ hôn.
Ân tướng quân vì thế rất thương tâm một trận, cho đến khi nàng gặp được nương ta, nàng mới được khích lệ, đi vào quân doanh, thành tựu một phen sự nghiệp.
Kết quả sau khi nàng công thành danh toại, Phó gia cư nhiên lại không biết xấu hổ mà bắt nối trở lại, còn nói đại công tử hưu thê lại cưới nàng,khiến cho Ân tướng quân tức giận, ở bàn dân thiên hạ liền nói gả gà gả cẩu nàng cũng không gả tới nhà Phó gia.
Tuy rằng nguyện ý ở rể không ít, nhưng cũng không có nhà ai có gia thế tốt nguyện ý để nhi tử mình đến ở rể, cho nên đám người đến tiến cử, đều là tâm tư không thuần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nguyet-lao-ha-pham-ngay-ngay-lam-ca-man-an-dua-cung-voi-ma-vuong-he/3.html.]
Khi đó nàng đã leo lên lưng cọp khó xuống, ta lôi kéo tay nàng, chỉ cho nàng một người ứng tuyển.
Người nọ ăn mặc lam lũ, tuy rằng bộ dáng cao gầy nhưng trông cũng được, có đều khá yếu ớt như bị bỏ đói.
Cha ta đứng ở phía sau ta, không ai dám cười.
Nhưng vẫn như cũ có người nghị luận nói: “Tiểu quận chúa chắc là nhìn mặt tên khất cái này không tồi. Đúng là tiểu hài tử a, lớn lên chỉ thích cái đẹp.”
Mọi người sôi nổi cảm thấy ta nhất định coi trọng mặt hắn.
Không nghĩ tới, dường như thiếu niên như khất cái này, lại cùng Ân tướng quân có duyên phận không hề cạ, không chỉ sợi tơ hồng chỉ thả một dây còn rất vững chắc.
Mối duyên phận tốt thế này, lần thứ hai ta gặp được khi độ duyên, cái thứ nhất là cha mẹ ta.
Không ai cảm thấy Ân tướng quân sẽ đem lời của ta để trong lòng, trừ mỗi bản thân nàng.