Nguyệt Sắc Liêu Nhân - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-08-06 12:18:11
Lượt xem: 125
May thay khi bình hoa ổn định, hắn đã buông tay, lùi lại một bước.
Ta hắng giọng: "Khụ... chuyện là, chắc Thái phó cũng biết về... tin đồn giữa hai cung trong ngoài, nếu bị người khác thấy chúng ta ở cùng một phòng, khó tránh khỏi..."
Hina
Ta chưa nói hết lời, khó tránh khỏi "Si tình công chúa lạnh tình lang 4" sẽ ra đời, khó tránh khỏi chúng ta sẽ có một đống đứa trẻ!
Biểu cảm của Trì Mặc không thay đổi nhiều, sau một lúc trầm mặc, hắn nói: "Nếu tin đồn gây phiền nhiễu cho điện hạ, không bằng... cấm nó đi."
Bước ra từ sau bình phong, nhớ đến cảnh dân chúng nhộn nhịp mua sách, bàn tán nội dung cốt truyện với nụ cười nhẹ nhàng, ta nói: "Không cần thiết, thực ra cũng không ảnh hưởng gì nhiều đến ta."
"Ta nhớ Thái phó đại nhân từng nói, dân chúng một nước trò chuyện nhẹ nhàng về những chuyện vụn vặt đời thường là điều tốt."
Trì Mặc dựa vào bình phong, ánh mắt sâu thẳm nở một nụ cười, hắn nói: "Quốc thái dân an."
Hắn chỉ hơi nhếch môi, ánh mắt mang chút ý cười, ta liền dời mắt.
Có người là heo, năm tháng chính là con d.a.o mổ heo; còn có người là rượu, năm tháng khiến nó trở nên càng thêm thơm ngon.
Đóng cửa Tẩy Mai Thất, khi quay đầu thấy Lễ bộ Thị lang, Công bộ Thượng thư cùng một dãy tiểu tư đều ngạc nhiên nhìn ta và Trì Mặc bước ra từ bên trong, trong lòng ta vang lên một giọng nói: "Ô hô!"
Đặc biệt là trong những nụ cười gượng gạo nhưng không mất lễ phép: "Tình cờ đi qua, chúng ta không thấy gì cả!"
Đặc biệt là những khuôn mặt rõ ràng viết: "Lục điện hạ và Thái phó đại nhân vừa bước ra từ một phòng!" "Nam cô nữ quả" "Ta bắt gặp tận mắt rồi!" "Tuyệt quá!"...
Đặc biệt là trước khi rời đi vội vã, họ còn dành cho ta lời khích lệ và khen ngợi: "Lục điện hạ cố lên!" Cùng ánh mắt lưu luyến.
Đặc biệt là trong đó có một đôi mắt liên tục nhìn qua lại giữa ta và Trì Mặc - Lạc! Cửu! Hoa!
Vì vậy, đến ngày hôm sau, ta không ngạc nhiên khi thấy Lạc Cửu Hoa thức đêm viết tiếp "Si tình công chúa lạnh tình lang 4", điều đáng mừng là: Ta và Thái Phó tạm thời chưa có con xuất hiện trên sân khấu lịch sử!
Nhưng khi mở trang đầu, đọc thấy bài thơ của Phùng Diên Tư tiên sinh "Tước Đạp Chi - Mai lạc phồn chi thiên vạn phiến", một dự cảm không lành từ sống lưng bò lên.
"Mai rụng ngàn cánh tàn phai, vẫn còn đa tình, học tuyết theo gió bay.
Đêm qua tiệc tàn dễ tan, rượu tỉnh thêm sầu vô hạn.
Trên lầu xuân sơn lạnh bốn bề, chim hồng bay qua, cảnh chiều khói sâu cạn.
Một hồi dựa lan can người không thấy, khăn che lệ nghĩ suy trăm bề."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nguyet-sac-lieu-nhan/chuong-8.html.]
------ Trích đoạn "Si tình công chúa lạnh tình lang 4" ------
Hoàng hôn gần đến, ánh hoàng hôn màu cam và tím thay nhau tràn ngập cả sân viện, như đang dùng màu sắc rực rỡ để chế giễu những cành mai khô cách mùa hoa còn xa. Có cái như tiên nhập trần, có cái như mai độc tàn.
Trong Tẩy Mai Thất cửa sổ đóng kín, ánh hoàng hôn bị ngăn cách bên ngoài, bên trong tối tăm không rõ.
Lục điện hạ và Thái phó đứng bên giá sách, một ngồi một đứng, hai người gần nhau đến nỗi có thể cảm nhận hơi thở của nhau phả lên mặt mình.
Thái phó tai đỏ bừng, khẽ lui lại muốn kéo khoảng cách, ai ngờ bị Lục điện hạ kéo lại càng gần hơn.
Lục điện hạ một tay ấn lên tay Thái phó, khẽ cười bên tai chàng: "Thái phó vì sao lại muốn chạy?"
Hơi thở phả vào bên tai, Thái phó đỏ từ tai đến cổ trắng trẻo. Nhất thời trong không khí chỉ còn lại tiếng hô hấp nặng nề và tiếng tim đập rõ ràng.
Lục điện hạ khẽ nghiêng đầu, môi khẽ chạm vào vành tai Thái phó: "Chẳng lẽ Thái phó..."
Lục điện hạ chưa nói hết câu, đã bị tiểu tư đột ngột xông vào ngắt lời.
Thái phó phản xạ đứng bật dậy, đứng thẳng người, ánh mắt Lục điện hạ trầm xuống nhìn tiểu tư đột ngột xông vào, trong Tẩy Mai Thất vốn có chút hơi ấm liền giảm xuống đến cực điểm.
Tiểu tư cũng bị cảnh tượng lúc vào làm kinh ngạc, sau đó nhanh chóng quỳ xuống đất, run rẩy nhưng nói rất nhanh: "Yến hội sắp bắt đầu, Tiết đại nhân bảo nô tài đến mời Thái Phó đại nhân qua, nô tài không thấy gì cả, nô tài cáo lui!" Rồi đứng dậy ra ngoài đóng cửa liền mạch.
Lục điện hạ đặt ánh mắt lại lên Thái Phó, Thái Phó cúi đầu hành lễ: "Yến hội đã bắt đầu, quan viên đông đúc, điện hạ vẫn nên chú ý một chút."
Nói xong liền vội vàng ra cửa, tai đỏ bừng...
Ta nhẹ nhàng khép cuốn sách trong tay, nhẹ nhàng rót cho mình một tách trà, nhẹ nhàng uống một ngụm.
Lục Đậu Cao nhìn ta với đôi mắt khao khát tri thức: "Công chúa, lần này trong sách nói gì vậy?" Vừa nói, vừa muốn lấy cuốn sách ta vừa đọc xong.
Ta liền tránh tay đi: "Xem gì mà xem, suốt ngày chỉ biết nhìn sách truyện, có việc chính không?"
Lục Đậu: "? Nhưng tại sao công chúa lại đỏ mặt?"
"Vì nóng."
Lục Đậu Cao liếc ta một cái, cầm chiếc quạt giấy bên cạnh quạt nhẹ cho ta, miệng lẩm bẩm: "Công chúa, nghe nói bây giờ rất nhiều người đến thăm Tiết phủ, đều nói muốn xem Tẩy Mai Thất của Tiết phủ.
Nghe nói Tiết đại nhân đang đau đầu vì chuyện này."