NHÂN CHI SƠ TÍNH BẢN ÁC - Phần 1
Cập nhật lúc: 2024-08-12 17:24:54
Lượt xem: 1,657
Giới thiệu
Tôi bị cô gái mà tôi giúp đỡ lừa vào trong núi lớn xa xôi, sau khi tôi trốn được ra thì cô ta lại đưa tôi vào bệnh viện tâm thần, cuối cùng tôi bị thuốc hành hạ biến thành một người điên.
Mà cô ta thì lại thay thế thân phận của tôi, đẩy bố mẹ tôi vào cảnh sống thực vật và thừa kế toàn bộ tài sản của gia đình tôi.
Sống lại một đời, tôi muốn tự tay nâng cô ta lên chỗ cao nhất, sau đó lại ném thật mạnh cô ta xuống.
1.
Tổ làm chương trình đã tổ chức một chương trình giải trí "Đi vào sơn thôn", mà tôi là một trong những người được mời trải nghiệm lần này.
Vì tính chân thực của chương trình, chúng tôi phải trải qua một tháng cuộc sống chân thật trong núi lớn, cũng là ở nơi đó, tôi quen biết Trần Kiều, lựa chọn tài trợ cho Trần Kiều.
Trần Kiều nhỏ hơn tôi bốn tuổi, đáng lẽ là một độ ở độ tuổi học đại học nhưng cô ta lại sống một cuộc sống hoàn toàn khác với tôi.
Mỗi sáng, bốn giờ cô ta đã rời giường nấu cơm, ra ruộng cắt cỏ cho heo ăn, thành tích học tập cũng rất ưu tú.
Thấy cuộc sống của Trần Kiều không dễ dàng nên khi cô ta xin tôi tài trợ, tôi đã không ngần ngại đồng ý.
Đó cũng là lúc cơn ác mộng của tôi bắt đầu.
2.
“Hứa tiểu thư, cầu xin chị, cầu xin chị hãy cứu em, chỉ có chị mới có thể giúp em.”
Trần Kiều vẫn giống như kiếp trước, quỳ gối trước mặt tôi, khóc lóc đến đáng thương.
Tôi biết Trần Kiều là cố ý, cố ý chọn vào lúc này, bởi vì hiện tại có vô số máy quay đang quay chụp.
Mà “chỉ có tôi mới có thể trợ giúp cô ta” trong miệng Trần Kiều không nghi ngờ gì là đang nói tôi là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của cô ta, giống như nếu tôi không trợ giúp cô ta thì tôi sẽ liền thành một tội nhân tày trời.
Tôi cong môi, tự hỏi rằng tại sao kiếp trước tôi lại không phát hiện ra tâm tư Trần Kiều sâu như vậy nhỉ.
Thích diễn kịch như vậy, tôi cùng cô diễn.
Tôi chậm rãi ngồi xổm xuống đỡ Trần Kiều dậy:
“Đừng gấp, có gì từ từ nói, tất cả mọi người ở đây, nói không chừng đều có thể giúp em giải quyết.”
Như không ngờ tôi lại nói như vậy, Trần Kiều sau khi được tôi nâng dậy, thân thể cô ta khựng lại một chút, rồi nhanh chóng phản ứng:
"Là mẹ em, mẹ em vì muốn tích góp tiền cưới vợ cho em trai em nên muốn bán em cho lão lưu manh trong thôn, cầu xin chị, chị Hứa Lạc, xin chị hãy cứu em, em biết chị là từ trong thành phố lớn tới, chị nhất định có thể trợ giúp em, xin chị hãy cho em đi theo, dù làm trâu làm ngựa em cũng có thể, em không muốn gả cho ông ta, em muốn cố gắng học tập thật tốt để rời khỏi ngọn núi này."
Trần Kiều nói đến nước mắt nước mũi tèm nhem, nếu không phải đã trải qua một đời bị tra tấn phi nhân tính thì tôi đã tin vào lời cô ta nói rồi.
[Ôi, thật đáng thương mà.]
[Đúng vậy, mẹ cô ấy sao lại ác độc như vậy?]
[Loại người trọng nam khinh nữ này, thật không xứng làm bố mẹ.]
[Chị Hứa Lạc người tốt tâm thiện của chúng ta nhất định sẽ giúp đỡ cô ấy.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-chi-so-tinh-ban-ac/phan-1.html.]
[Làm ngôi sao có tiền như vậy, giúp đỡ một hai người nghèo thì sao?]
[Đúng vậy đúng đúng, kiếm nhiều tiền như vậy chẳng lẽ lại không làm công ích.]
Còn chưa đợi tôi mở miệng thì trên màn đạn đã bắt đầu thảo luận kịch liệt.
Không thể không nói, Trần Kiều thật sự biết cách nắm bắt cơ hội, cô ta đoán chắc tôi nhất định sẽ đồng ý, bởi vì tôi là ngôi sao, không đồng ý tôi sẽ bị toàn mạng chỉ trích.
Mà kiếp trước, không phải bởi vì diễn trò, tôi chỉ là bởi vì đau lòng cảnh ngộ của cô ta nên đã lập tức đồng ý giúp đỡ cô ta.
Nhưng cuối cùng, thật lòng đổi được lại là lòng lang dạ sói.
“Trần Kiều, không phải tôi không muốn giúp đỡ em, em chưa từng sống cuộc sống bên ngoài núi, tôi sợ em không thích ứng được, còn nữa, nếu tôi mang em rời đi thì cũng phải có sự đồng ý của mẹ em.”
Nghe xong lời của tôi, Trần Kiều có chút mờ mịt ngẩng đầu lên.
Sau đó lại nhanh chóng cúi đầu, thân thể có chút lung lay sắp đổ, miệng lẩm bẩm:
"Thật sự không còn cách nào sao?"
Sau đó, Trần Kiều lại ngã thẳng xuống.
Diễn xuất này đúng là thật sự có thể lấy được giải Oscar.
Dù sao thì việc cô ta thật sự ngất xỉu, có cho vàng tôi cũng không thèm tin, Trần Kiều ở trong núi nhiều năm, nếu như thực sự yếu ớt như vậy thì bộ xương này của cô ta đã sớm không sống nổi nữa rồi phải không?
Tuy nhiên, cư dân mạng lại rất ăn bộ dạng này.
3.
Sáng sớm hôm sau, hot search bùng nổ.
Tôi bị treo trên các hot search.
Hot search thứ nhất: # Ngôi sao nổi tiếng Hứa Lạc lòng dạ sắt đá cự tuyệt tài trợ cô gái trong núi.
Hot search thứ hai: # Thiên kim tiểu thư Hứa Lạc sụp đổ hình tượng.
Cùng lúc đó, chuông điện thoại di động của tôi cũng vang lên.
Tôi vừa mới chuyển máy, giọng nói của người đại diện Vương Á Như bên kia điện thoại liền truyền tới:
"Hứa Lạc, ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì vậy? Không phải trước đó em còn nói với chị rằng em muốn trợ giúp Trần Kiều sao?"
Đúng vậy, kiếp trước tôi toàn tâm toàn ý lo lắng cho Trần Kiều, ở ngoài ống kính cho mẹ Trần Kiều một số tiền lớn, chỉ vì để cho cuộc sống của Trần Kiều tốt hơn một chút.
“Chị Vương, em cảm thấy chuyện này cần suy nghĩ một chút, em sẽ xử lý, yên tâm đi chị Vương.”
“Được rồi.”
Sau khi cúp máy, tôi phát hiện có vài cuộc gọi nhỡ trong khi gọi.
Đó là bố mẹ tôi.