Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 108
Cập nhật lúc: 2024-09-25 19:34:46
Lượt xem: 12
Chương 108:
Thư ký Lý hưng phấn, cuối cùng cũng có một người bình thường, ông ta vội vàng nói: "Xin chào đồng chí, tôi là thư ký của Huyện trưởng Lữ, họ Lý.”
Tô Chí Phong đặt thùng nước xuống, lịch sự nói: "Thư ký Lý, xin chào, tôi là Tô Chí Phong, giáo viên trường cấp hai của huyện. Xin hỏi ông đến đây có chuyện gì vậy?"
TBC
"Tôi đang tìm đồng chí Giang Bác, anh ấy là một trí thức cấp cao rất có năng lực."
Mã Lan và Tô Chí Phong nhìn về phía đứa con trai mặt mũi đang tối sầm của họ.
Họ không biết trả lời như thế nào.
Tô Chí Phong ho khan: "Con trai tôi có chút tài năng thiên phú, nhưng hiện tại vẫn chưa thể đến mức tri thức cấp cao.”
Thư ký Lý bắt đầu hoài nghi nhân sinh: “Ông Tô, trong ký túc xá này không có Giang Bác, Mã Lan, Tống Sở thứ hai sao?"
“Không còn ai có tên như vậy nữa.” Tô Chí Phong nói: “Làm sao vậy, ông sợ tìm nhầm người sao?”
Thư ký Lý đương nhiên là sợ, dù sao thì chuyện này cũng quá khó tin, cấp trên không đề cập đến chuyện này khiến cho một cấp dưới như ông ta rất khó xử.
Tô Chí Phong nói: "Tôi có thể biết chuyện gì đang xảy ra không?"
Thư ký Lý nhanh chóng giải thích mục đích chuyến thăm của mình: "Đồng chí Giang Bác đã có những đóng góp to lớn cho dự án nghiên cứu khoa học, cấp trên sẽ tiến hành khen thưởng cho đồng chí Giang Bác. Tôi nghĩ rằng đồng chí Giang Bác... ít nhất phải là một người trưởng thành."
Tống Sở hào hứng nói: "Ồ, bài luận mà anh Tiểu Bác viết cho giáo sư thực sự hữu ích, anh Tiểu Bác, anh nhìn xem, nó thực sự hữu ích, anh đã không làm cho họ thất vọng."
Cô cũng biết, mấy ngày hôm nay tâm trạng của Tiểu Bác không tốt bởi vì anh cảm thấy năng lực làm việc của những người này quá kém, có chút không tôn trọng đối phương.
Ngay sau đó, Tô Chí Phong và Mã Lan mới nhớ tới bài luận về mưa nhân tạo mà Giang Bác đã viết cho giáo sư Tiêu. Lúc đó bọn họ không ôm hy vọng gì, sau một khoảng thời gian dài cũng không có ai nhắc đến, sau này còn có tác phẩm của Giang Bác được đăng báo nên đã khiến cho họ quên mất chuyện này.
Ai có thể nghĩ rằng bài luận văn đó của anh lại thành công đến vậy chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-108.html.]
Tố Chí Phong nói với Thư ký Lý những gì con trai ông đã làm trước đây: "Nếu là việc này thì nó là sự thật, con trai tôi đã viết một bài luận văn và gửi nó đi."
Mã Lan và Tống Sở gật đầu xác nhận.
Giang Bác trở nên mất kiên nhẫn, cảm thấy rằng vị Thư ký Lý này làm việc lề mề chậm chạp, chẳng trách mọi người ở quốc gia này làm việc hiệu suất kém như vậy, anh nói: “Có phải phần thưởng mà các người đưa cho cháu là thứ cháu yêu cầu trong bức thư không?”
Mã Lan nói: "Tiểu Bác, con còn đòi phần thưởng ở trong thư sao?"
Giang Bác thành thật nói: "Con yêu cầu họ để nhà ta không phải ăn đồ ăn công nghiệp nữa.”
Tống Sở mừng rỡ kêu lên: "Thật tốt, bây giờ em có thể ăn lương thực thương phẩm rồi, anh Tiểu Bác, anh thật lợi hại."
Tô Chí Phong và Mã Lan: "..." Sao có cảm giác trên mặt có chút nóng.
Ngay cả Thư ký Lý cũng không biết nên nói gì.
Mã Lan đỏ mặt nói: "Ha ha, mong Thư ký Lý đừng chê trách, đứa nhỏ này rất có hiếu, trong nhà chúng tôi chỉ có chồng tôi có hộ khẩu thành phố, ba mẹ con tôi đều là hộ khẩu nông thôn, đứa nhỏ chỉ muốn giúp chúng tôi thôi."
Thư ký Lý vừa nghe tình huống trên liền biết đúng là nhà này, đây chính là Giang Bác rồi.
Trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp như vậy, trùng họ rồi còn trùng cả tên, thậm chí còn không có hộ khẩu thành phố, lại còn muốn được khen thưởng là được sắp xếp công tác cho.
Khó trách cấp trên lại ban thưởng kỳ quái như vậy, không ngờ là do đồng chí Giang Bác... E hèm, cậu nhóc này yêu cầu.
Tô Chí Phong còn tìm thấy bài báo trước đây của Giang Bác rồi đưa nó cho Thư ký Lý: “Thư ký Lý nhìn này, đây là một bài được viết bởi con trai tôi và nó đã được đăng trên báo, con trai tôi khá đặc biệt, nó rất có thiên phú trong học tập, là một thiên tài."
Thư ký Lý nhìn cái tên được viết trên đó , là Tô Giang Bác, hình như đợt trước ông ta cũng đã đọc bài báo này ở văn phòng lãnh đạo.
Thân là thư ký, tâm lý chấp nhận mọi việc cũng rất lớn, ông ta nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc phức tạp của mình, cười nói: “Thật may là cuối cùng tôi cũng tìm được đúng chỗ, hôm nay tôi tới đây là để tìm hiểu thêm về tình hình của nhà đồng chí Giang Bác, để khi trở về sẽ báo cáo với lãnh đạo.”