Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 131
Cập nhật lúc: 2024-09-26 06:10:47
Lượt xem: 18
Chương 131:
Ngày Quốc khánh, trẻ em được nghỉ ba ngày, nhưng công nhân chỉ nghỉ ngơi một ngày là phải tiếp tục bận rộn, vì quốc gia xây dựng đổ mồ hôi.
Mấy đứa nhỏ được nghỉ liền chạy đến nhà Tống Sở thương lượng chuyện viết sách.
Giang Bác thì từ sớm đã bị hiệu trưởng Tô dẫn đi.
Ra khỏi cửa, hiệu trưởng Tô nói. "Tiểu Bác à, cháu chuẩn bị làm gì vậy? ”
"Đi tìm Huyện trưởng Lữ ạ."
Một khi đã tìm người thì đương nhiên phải tìm người có thể nói chuyện, Giang Bác cảm thấy Huyện trưởng Lữ kia là người thích hợp nhất.
Hiệu trưởng Tô: "..." Lần này đi tìm liền tìm người đứng thứ hai ở tỉnh, có phải lần này náo loạn có chút lớn hay không.
"Không thích hợp lắm, nếu không chúng ta đi tìm chú Hai của cháu trước đi, chú cháu hiện đang làm ở cục giao thông."
"Chú ấy không làm chủ được." Vấn đề chính là không thể đưa được phiếu.
Hiệu trưởng Tô không còn gì để nói, cháu trai quá có chủ ý, nói đi tìm Huyện trưởng Lữ liền thật sự một đường chạy tới Huyện ủy.
Hiệu trưởng Tô tốt xấu gì cũng là thân phận cựu hiệu trưởng, thân phận này giúp cho ông cụ vào bên trong khá dễ dàng.
Sau đó khẩn trương đi tìm Huyện trưởng Lữ.
Hiệu trưởng Tô cảm thấy có thể ngay cả mặt mũi cũng khó gặp được, dù sao huyện trưởng cũng rất bận rộn, chuyện lớn nhỏ trong huyện đều do huyện trưởng quản.
Nếu là những người khác, có lẽ thật đúng là không có cơ hội gặp được.
TBC
Gần đây trong huyện đặc biệt bận rộn, lương thực cứu tế rốt cục cũng sắp xuống, còn phải chuẩn bị làm mưa nhân tạo ở huyện, huyện trưởng Lã gần đây bận rộn vô cùng nhưng lại rất vui vẻ.
Làm sao có thời gian nhàn rỗi gặp người chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-131.html.]
Nhưng Giang Bác thì khác, ông ta đã biết, nghiên cứu của Giang Bác chính là mưa nhân tạo .
Lần mưa nhân tạo này có thể đến phiên huyện Bình An, cũng ít nhiều có quan hệ với Giang Bác. Dù sao cũng ra một phần lực, người phía trên liền chiếu cố đến một chút, lúc xếp lượt huyện Bình An cũng có một phần.
Huyện trưởng Lữ thậm chí còn suy nghĩ hơn thế, cảm thấy lương thực cứu tế cũng có thể do dính líu chút quan hệ, bởi vì Giang Bác xuất thân từ huyện Bình An nên bên trên có chuyện tốt cũng nghĩ đến huyện Bình An, thành ra trong lòng đối với Giang Bác rất quý mến.
Khi nghe được Thư ký Lý nói Giang Bác tới, Huyện trưởng Lữ dù có bận rộn cũng dành thời gian mời người vào văn phòng.
Hiệu trưởng đang mang tâm trạng lo lắng, cứ như vậy đi theo Giang Bác vào văn phòng huyện trưởng.
Thật sự thấy được huyện trưởng...
Huyện trưởng Lữ vô cùng khách khí nói. "Xin chào, ngài đây là Hiệu trưởng Tô phải không, ngài đã giáo dục cho huyện Bình An chúng ta không ít nhân tài .”
Hiệu trưởng Tô khiêm tốn cười cười. "Đó là chuyện tôi nên làm, giảng dạy và giáo dục con người là điều không nên kể công.”
Huyện trưởng Lữ nói. "Quả nhiên là gia đình tốt mới có thể sinh ra nhân tài như đồng chí Tô Giang Bác ." Ông ta lại nhìn Giang Bác, thân thiết nói. "Tiểu Bác à, lần này tới là có việc gì cần giúp đỡ sao?" Lần trước ông ta từng nói Giang Bác có khó khăn gì, có thể tìm bọn họ hỗ trợ.
Giang Bác khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc nói. "Không có, cháu muốn nói về chuyện cải tiến động cơ. ”
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Giang Bác giống như một người lớn, Huyện trưởng Lữ trong lòng cười cười, lại nghe thấy cải tiến động cơ liền tò mò nói. "Cháu còn có thể sửa đổi động cơ ư?”
Giang Bác gật đầu. "Cháu đã xem qua, cấu tạo động cơ trong huyện đều rất đơn giản, việc cải tiến cũng xem như không quá khó khăn.”
Cải tiến không khó sao?
Huyện trưởng Lữ tuy rằng không phải là sinh viên khoa học, cũng không hiểu quá nhiều về động cơ, nhưng những thứ liên quan đến chiếc xe này ông ta luôn cảm thấy rất khó.
Ông ta còn nghe nói đất nước còn thành lập hẳn một phòng nghiên cứu chuyên về các dự án động cơ.
Huyện trưởng Lữ cũng không biết mình có nên tín nhiệm năng lực của Giang Bác hay không, nhưng nghĩ đến mưa nhân tạo lúc trước... Ông ta nghĩ rằng mình có thể cho cậu nhóc trước mặt một cơ hội. "Cháu thật sự cải tiến được sao?"
"Vâng."