Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 238
Cập nhật lúc: 2024-09-29 21:14:57
Lượt xem: 3
Chương 238:
Chuyện này Mã Lan thật sự không biết nên nói thế nào.
Phân hóa học này chính là thứ con trai bà làm ra.
Hơn nữa nhìn kiểu này, đây là huyện chuẩn bị làm thí nghiệm. Nói cách khác, huyện cũng không biết phân hóa học này có thể dùng được hay không.
Về phần tại sao chọn trúng đại đội Mã Gia... Bà cảm thấy có chút liên quan tới con trai bà.
Nói thật, bản thân Mã Lan cũng không dám đánh cược nói phân hóa học này có thể dùng được không. Trong tương lai những phân hóa học kia trải qua kiểm nghiệm, đương nhiên là có thể dùng. Nhưng bây giờ phân hóa học này vừa làm ra, cũng không biết công thức có hợp lý hay không. Cho dù con trai của bà là thiên tài, cái gì cũng biết, bà cũng không dám lấy lương thực ra đánh cược.
Thấy Mã Lan không nói gì, Mã Đại Trụ sốt ruột: "Chị, có phải thứ này không tốt?"
"Chuyện này... Đại Trụ à, nếu không vội thì để trưa chị về nhà ăn cơm rồi hỏi anh rể cậu một chút."
"Chị cũng không biết?" Mã Đại Trụ kinh ngạc nói.
Mã Lan nói: "Chị đọc sách ít, vẫn nên hỏi anh rể cậu là phù hợp hơn. Hơn nữa, chị đã chuyển sang nhà mới, cậu có muốn đến nhà bọn chị ăn một bữa cơm không, tham quan một chút?"
Mã Đại Trụ ha ha nói: "Nhất định rồi." Có thể đến nhà chị gái ăn cơm đương nhiên là tốt, về nhà lại có thể khoe khoang.
"Đúng rồi, em còn mang đồ đến cho chị, đều là đồ tốt mà mẹ đã tích cóp."
Nói xong đưa túi vải lanh cho Mã Lan.
Mã Lan nhìn bên trong đều là đồ ăn, trong lòng lập tức chua xót.
TBC
Người nhà đời này của bà, tuy vẫn chưa thông suốt việc trọng nam khinh nữ, kiến thức cũng không cao, nhưng vô cùng giản dị.
Biết em trai của Mã Lan đến, chủ nhiệm Hồ lập tức để Mã Lan tan làm sớm.
Gần đây Mã Lan biểu hiện tốt ở trong xưởng, trước đó làm những báo tường kia rất có tiếng vang, công nhân trong xưởng không có việc gì là đi xem, làm cho công hội ở trong xưởng cũng lộ diện không ít trước mặt công nhân. Trong mắt chủ nhiệm Hồ, Mã Lan cũng là nhân tài đắc lực của bà ấy, bình thường tự nhiên cũng quan tâm hơn.
Lúc mới đến gần nhà, Mã Đại Trụ đã thấy khu nhà của Mã Lan. Nhà ngói gạch xanh, giàn nho trong sân, giếng nước, xích đu, còn trồng hoa và rau xanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-238.html.]
Cho tới bây giờ, Mã Đại Trụ chưa từng thấy ngôi nhà nào thoải mái thái như vậy, điều duy nhất không tốt chính là sân quá nhỏ: "Không rộng bằng đất của nhà mình, ở đấy có thể trồng rất nhiều loại lương thực."
Ông ấy đang nói chuyện cùng Mã Lan thì Tống Sở chạy từ trong nhà ra, bậc tiểu học tan học sớm nên mọi ngày hai đứa nhỏ đều trở về trước.
Tống Sở nhìn thấy Mã Đại Trụ, vui mừng nói: "Cậu lớn!"
"Ôi, là Sở Sở à, cao thế này rồi ư, cậu lớn mang cho cháu đồ ăn ngon này." Mã Đại Trụ cười thật thà nói.
Tống Sở vui vẻ nói: "Cậu lớn, cậu mang đồ ăn gì thế ạ?"
"Một ít trái cây sấy khô, chắc là cháu chưa từng được ăn đâu. Còn có thịt một con thỏ, rất thơm."
Tống Sở nghe xong vô cùng cảm động.
Cuộc sống bên nhà bà ngoại khó khăn như vậy, ăn cơm cũng không đủ no, mỗi ngày đều ăn đồ ăn rất khó ăn, nhưng bọn họ có đồ tốt lại còn đưa sang bên này, trong khi bản thân còn không nỡ ăn.
"Cậu lớn, cậu quá tốt rồi, còn cố ý mang đồ ăn cho cháu."
Mã Đại Trụ nói thật: "Không phải cố ý mang đến, thuận đường, lần này đến là có việc."
Tống Sở nói: "Có việc gì ạ?"
Mã Lan vội vàng nói: "Chuyện của người lớn, trẻ con đừng quan tâm." Cũng không thể để Đại Trụ biết, nhỡ may phân hóa học thất bại, sau này Tiểu Bác nhà họ phải làm sao?
Mã Đại Trụ nói: "Đúng, trẻ con các cháu cũng không hiểu phân hóa học là cái gì."
Mã Lan: “...”
Tống Sở nói: "Sao cháu lại không hiểu, cháu hiểu!"
"Cháu còn biết phân hóa học?" Mã Đại Trụ lên tinh thần, chị ông ấy cũng không biết đâu. "Ha ha ha, Sở Sở, vậy cháu nói một chút, phân hóa học là cái gì?"
"Chính là đặt ở trong đất, làm cho cho lương thực phát triển tốt."