Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 240
Cập nhật lúc: 2024-09-29 21:15:35
Lượt xem: 13
Chương 240:
Mắt của Mã Đại Trụ lập tức sáng lên.
"Nhưng..." Tô Chí Phong lại đưa ra một khả năng: "Phân hóa học này nó cũng không thể đảm bảo mỗi một mảnh đất đều có thể đạt được hiệu quả cao, cho nên có thể nói, trong đó cũng tồn tại một cái chẳng may, cậu trở về cứ nói như vậy nói là được."
Mã Đại Trụ: “...”
Cuối cùng, sau khi ăn cơm trưa xong thì Mã Đại Trụ trở về, đương nhiên cũng không về tay không, Mã Lan đưa cho ông ấy một túi lương thực lớn, phần lớn đều là lương thực thô, thêm một ít ngũ cốc mịn cùng một chút bột mì cho người nhà họ Mã thỉnh thoảng cải thiện cơm nước một chút, hiện tại ở nông thôn luôn lấy ăn no làm trọng tâm nên dinh dưỡng gì cũng không để ý.
Tống Sở còn chạy đến một cửa hàng nhỏ gần đó mua một túi kẹo mạch nha cho cậu lớn mang về, trong nhà gửi cho cô trái cây sấy khô, cô cũng phải đáp lễ.
Mã Đại Trụ cõng lương thực, cất kẹo vào túi, tâm tình thấp thỏm rời đi.
Người vừa đi, Mã Lan lập tức nhẹ nhàng thở ra, sau đó hỏi Tô Chí Phong: "Phân hóa học, hẳn là có công dụng."
Tô Chí Phong cảm thấy, bất kỳ chuyện gì khi chưa có ra kết quả, đều phải giữ thái độ nghi ngờ.
Nhưng chuyện này cũng không thể thay đổi, thay vì luôn lo lắng về nó, không bằng trước tiên lừa gạt bà một chút: "Nhất định là có thể dùng, tôi tin tưởng Tiểu Bác nhà mình."
Tống Sở nói: "Đúng, thứ anh Tiểu Bác làm ra chắc chắn có thể sử dụng, đúng không anh Tiểu Bác?"
Giang Bác gật đầu.
Mã Lan thấy người trong nhà đều có lòng tin như thế, cũng có thêm sức mạnh: "Mọi người đã nói như vậy, vậy nhất định là có công dụng, chúng ta đợi người ở đại đội bên kia bội thu."
Bên đại đội Mã Gia ngóng trông, cuối cùng Mã Đại Trụ cũng trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-240.html.]
TBC
Mã Đại Trụ ở trong huyện thì sợ hãi, nhưng trở về đại đội Mã Gia liền trở thành người đàn ông cứng rắn.
Đầu tiên là khoe khoang lương thực mình mang từ huyện về: "Chị tôi bảo mang về, hơn mấy chục cân đấy, còn có thịt khô."
Chuyện này làm cho những người khác rất ghen tị, mặc dù cuối năm ngoái đã phân chia lương thực, nhưng mọi người cũng không biết năm nay sẽ thế nào, đều căng thẳng lo sợ không dám ăn quá nhiều mà tích trữ lương thực.
Có được một người họ hàng có thể tiếp tế lương thực thì cuộc sống sẽ tốt hơn khá nhiều.
Lý Tứ Hỷ cũng cảm thấy kiêu ngạo: "Còn không phải sao, Lan Hoa nhà tôi chính là hiếu thuận như thế, người hiếu thuận trong nhà tôi nhất chính là nó."
Sắc mặt của con gái cả Mã Quế Hoa và con gái hai Mã Cúc Hoa bên cạnh đều có chút không tốt.
Hai người đều đến nhà mẹ đẻ bên này nghe ngóng tin tức về phân hóa học, bên đại đội An Gia và bên đại đội Hoa Sen của Mã Quế Hoa, nghe nói chuyện phân hóa học được sử dụng ở đại đội Mã Gia, hai đại đội trưởng này không rõ đây rốt cuộc là chuyện tốt hay chuyện xấu, lo lắng cho đại đội mình chịu thiệt, để đại đội Mã Gia được lợi. Sau khi biết được bên đại đội Mã Gia phái Mã Đại Trụ đi lên huyện, thì để cho hai con dâu ngoại lai đến đại đội Mã Gia nghe ngóng tin tức.
Kết quả hai người còn chưa nghe được tin tức, đã nghe được một trận ‘Tâng bốc Lan Hoa’.
Trong lòng hai người có chút không thoải mái.
Từ nhỏ quan hệ giữa các bà và Mã Lan đã không tốt, ai bảo em gái Mã Lan này tính toán quá, từ nhỏ đã dụ dỗ trái tim của cha mẹ cho mình đi đọc sách. Bà đi học, trong nhà lập tức thiếu đi một người làm, hai chị em mỗi ngày bận rộn tứ phía, nhìn em gái nhỏ đeo cặp sách đi học, trong lòng đều cảm thấy không thoải mái.
Lên tiểu học thì không nói, lại còn học hết trung học. Nếu không phải trong đội không cho bà vào danh sách thì bà cũng được đi học đại học.
Sau khi trở về cũng không an phận, suốt ngày chạy lên huyện.
Về sau dứt khoát gả đến huyện, địa vị trong gia đình cứ thế tăng vọt.
Mỗi lần chỉ cần ba chị em gặp mặt ở nhà mẹ đẻ, đối đãi sẽ chênh lệch rất nhiều, cả nhà đều tâng bốc Mã Lan. Đến cuối cùng, Mã Quế Hoa và Mã Cúc Hoa dứt khoát cũng không về nhà cùng Mã Lan, về thì đều tránh đi.