Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 248
Cập nhật lúc: 2024-09-29 21:17:50
Lượt xem: 14
Chương 248:
"Huyện cũng rất keo kiệt, muốn cho thì cho tất cả đều bón phân đi, sao lại chỉ cho một nửa."
"Đúng vậy, tôi thật sự muốn tất cả hoa màu đều phải được bón phân."
Đám vuốt đuôi này hoàn toàn quên mất chuyện trước đó còn định làm ầm lên với huyện không cần phân hóa học, hiện tại trong mắt chỉ có phân bón tốt.
"Tôi muốn nói, người có thể làm ra phân hóa học này mới có bản lĩnh, nhất định là một người nông dân có kỹ năng trồng hoa màu."
Mã Đại Trụ ở bên cạnh cố gắng kìm nén, nghe nói như thế lập tức nhếch miệng cười, ha hả, đó chỉ mới là một đứa trẻ, còn là cháu trai của ông ấy đấy!
"Đại Trụ, buổi chiều con xin nghỉ nửa ngày, mang trứng gà cho chị con, hôm nay là sinh nhật nó."
Lý Tứ Hỷ bên cạnh ông ấy vừa nhổ cỏ vừa nói.
Nhà họ Mã trước kia không tổ chức sinh nhật, ăn cơm còn không đủ no, ai còn sinh nhật chứ, chính Lý Tứ Hỷ cũng không nhớ rõ sinh nhật con mình là ngày nào.
Nhưng từ khi Mã Lan vào huyện, sẽ gửi một ít quà sinh nhật cho cha mẹ mình.
Mọi người qua lại với nhau, thấy con gái để ý chuyện này, Lý Tứ Hỷ tự nhiên cũng bắt đầu chú ý, nhớ sinh nhật của con gái, đưa trứng gà cất trong nhà không nỡ ăn cho con gái ở xa.
Lúc này Mã Đại Trụ đang ngột ngạt c.h.ế.t đi được, nghe nói như thế lập tức trở nên hăng hái.
Ông ấy thật sự muốn đi gặp chị mình, còn định hỏi đại đội có thể đi huyện nói chuyện với chị mình một chút hay không.
Thời gian vừa qua ông ấy ngột ngạt c.h.ế.t đi được.
Buổi chiều Mã Đại Trụ lập tức chạy vào huyện, đi thẳng tới xưởng thép.
Tâm trạng Mã Lan đang rất tốt, nhìn thấy em trai mình, cũng cười rất vui vẻ: "Đại Trụ à, chuyện gì vậy?"
Mã Đại Trụ đặt trứng gà vào tay Mã Lan: "Sinh nhật của chị, mẹ chúng ta nhớ đến đấy."
"Sao lại tặng đồ, để trứng gà lại cho bọn trẻ ăn."
Mã Đại Trụ nói: "Bọn trẻ ở nhà không thiếu ăn, kiểu gì cũng phải học được cách hiếu thuận với bác của chúng."
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-248.html.]
Mã Lan cảm thấy áy náy, đồ tốt nên cho bọn trẻ ăn.
Nhưng đồ đã đưa đến, trả về cũng không hay, bà đang định mua cân thịt béo để Đại Trụ mang về. Trứng gà này thì giữ lại buổi sáng nấu cho Sở Sở và Tiểu Bác ăn.
Mã Đại Trụ nói: "Chị, hoa màu trong đại đội chúng ta trông rất tốt. Sau khi sử dụng phân hóa học, phát triển cực kỳ tốt."
Mã Lan không bất ngờ chút nào, bà ở nhà bị tẩy não, cũng đã cảm thấy sẽ tốt từ lâu. "Vốn là thứ tốt."
"Vậy chúng ta có thể nói là Tiểu Bác nhà chúng ta làm ra không?"
Mã Lan nghĩ, cảm thấy vẫn không nên: "Chờ một chút, ngộ nhỡ bọn họ biết là Tiểu Bác làm, sẽ không coi trọng, đến lúc đó lương thực lớn lên không tốt thì phải làm sao?"
Mã Đại Trụ “...” Chuyện này còn phải tiếp tục chờ đợi sao.
Thế là lúc trở về, Mã Đại Trụ rầu rĩ không vui mang theo một miếng thịt heo mỡ về đại đội.
Lý Tứ Hỷ nhìn thấy thịt heo, vừa mừng vừa sợ, lại trách con trai không hiểu chuyện, lấy đồ từ chỗ con gái.
"Bây giờ nó cũng là người có con, thứ tốt nên để lại cho bọn trẻ ăn."
Nói thì nói như thế, buổi tối vẫn nấu một nửa thịt cho nhà ăn.
Người trong nhà ăn rất ngon, miệng bọn trẻ đều dính mỡ, vợ Đại Trụ và vợ Tiểu Trụ cũng cười típ mắt.
Cho nên nói, lúc nhà tặng đồ cho chị ba của chồng, các cô chưa từng có lời oán trách. Coi như ăn ít một miếng, các cô cũng vui vẻ. Ai bảo chị ba của chồng là người phúc hậu chứ!
Trong nhà đều ăn thật vui vẻ, chỉ có Mã Đại Trụ có chút ăn không biết mùi vị.
Chuyện này còn phải tiếp tục chờ.
Thật là khó chịu.
So với Mã Đại Trụ, tâm trạng của Huyện trưởng Lữ đơn giản hơn nhiều.
Mỗi ngày ông ta đều có thể biết được tình hình sinh trưởng của cây nông nghiệp bên đại đội Mã Gia, sau khi biết được sự tương phản giữa hai bên ruộng càng ngày càng rõ rệt, tâm trạng vui sướng này làm thế nào cũng không kìm nén được.