Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 340
Cập nhật lúc: 2024-10-02 21:54:27
Lượt xem: 11
Chương 340:
Mã Lan nghĩ lần trước chủ nhiệm Hồ có nói để một danh ngạch cho bà vào lớp bổ túc ban đêm, lần này bà đã chuẩn bị đăng ký tham gia, về sau chuyện chăm sóc mấy đứa nhỏ trong nhà phải để cho cha bọn nhỏ, người làm mẹ như bà cũng muốn tiến lên, bằng không sẽ trở thành trở ngại cho bọn nhỏ.
Xưởng trưởng Cao còn rất hăng hái, trực tiếp thương lượng chuyện này với Chủ tịch công đoàn Hứa
Điều động một công nhân mà thôi, đương nhiên Chủ tịch Hứa không có ý kiến gì.
Chuyện điều động công tác làm rất thuận lợi.
Buổi sáng Mã Lan vẫn là nòng cốt trong công đoàn, buổi chiều, bà đã thành trợ lý văn phòng của Xưởng trưởng.
Bạn bè trong công đoàn đều chúc mừng bà, chỉ có chủ nhiệm Hồ không nỡ, cảm thấy người của mình mới bị cướp đi rồi, nhưng vẫn chúc mừng bà được thu xếp tốt. Hiện tại là trợ lý Xưởng trưởng, sau này thăng chức, kém nhất cũng là chủ nhiệm.
Từ Mỹ Lệ hâm mộ: "Ôi Mã Lan, thím cũng thay đổi nhiều quá rồi. Làm trợ lý Xưởng trưởng, oai quá nha."
Mã Lan nói: "Đừng nói vậy, tôi cảm thấy chuyện này tôi không dựa vào bản thân mà là dựa vào con trai."
Từ Mỹ Lệ chỉ vào đầu bà: "Dựa vào con thì làm sao, suy nghĩ của người làm mẹ như chúng ta cuối cùng không là dựa vào con cái sao?"
Mã Lan: "....."
Từ Mỹ Lệ nói: "Người khác muốn dựa còn không có mà dựa đâu, thím cứ dựa hết sức đi. Nếu Tiểu Cương và Tiểu Minh nhà tôi mà giống Tiểu Bác nhà mấy người thì tôi có thể dựa vào bọn nó mà làm Xưởng trưởng luôn ấy chứ, về sau muốn làm thì làm, không muốn thì không làm, ai cũng không thể quản tôi."
Mã Lan nghe như thế, cảm thấy may mắn khi đồng chí Từ Mỹ Lệ không làm Xưởng trưởng, nếu không về sau sớm hay muộn công xưởng cũng đóng cửa. Nhưng phải nói, nghe Từ Mỹ Lệ nói như vậy, trong lòng bà thật sự có lòng tin hơn, tuy rằng dựa vào con, nhưng tốt xấu gì bà cũng có thể đảm nhận công việc này, sẽ không trở thành người ngáng chân trong xưởng.
Buổi chiều tan học, Giang Bác lái xe chở theo Tống Sở đi khảo sát xưởng thép.
Tống Sở và Giang Bác gặp đồng chí Mã Lan ở chỗ Xưởng trưởng Cao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-340.html.]
Biết mẹ mình được thăng chức, Tống Sở vui vẻ tới hai mắt lấp lánh: "Mẹ, mẹ, đây là đỉnh cao cuộc đời mà mẹ nói sao?"
Mã Lan nói: "Mẹ của con còn đang ở chân núi bò lên đây."
Tống Sở nắm tay: "Sẽ trèo lên đến đích, sau này con đưa mẹ lên."
Mã Lan lắc đầu, hiện tại bà dựa vào con trai, không muốn về sau lại dựa vào con gái.
Giang Bác cũng quan tâm chút đến công việc của mẹ: "Mẹ, mẹ làm công việc này có vất vả không?"
Ở trong lòng anh, làm trợ lý cho người ta rất vất vả, còn phải chịu mắng chửi, anh cũng không muốn mẹ chịu thiệt như vậy: "Nếu vất vả, thì đừng làm, con nuôi mẹ."
Lời này nếu là Tô Chí Phong nói, Mã Lan có thể cho ông một cái tát, nhưng lời này do con trai nói, Mã Lan chỉ có thể thầm rơi lệ: "... Không vất vả, một chút cũng không vất vả. Mẹ cảm thấy cực kì vui, rất thích công việc này, sẽ cố gắng tiếp tục làm, về sau để các con tự hào."
Tống Sở cười: "Mẹ vẫn luôn là niềm tự hào của con."
Mã Lan cảm thấy tim cũng chịu không nổi nữa, rất sảng khoái nói: "Hôm nay, lúc trở về chúng ta ghé Tiệm cơm Quốc dân ăn!"
Tống Sở vui mừng nhoẻn miệng cười, thúc giục Giang Bác: "Anh Giang Bác, anh mau đi làm việc đi, trở về chúng ta đi Tiệm cơm Quốc Dân."
Giang Bác: "....."
TBC
Xưởng trưởng Cao tự mình dẫn Giang Bác đi thị sát tình hình trong xưởng thép, Giang Bác cũng quan sát kỹ càng.
Nói thật, đã có thay đổi một chút, xây vài lò luyện thép kiểu mới, cả xưởng thép trông cũng phát triển hơn, so với lần trước anh đến khảo sát thì lớn mạnh hơn không ít.
Ngay cả Xưởng trưởng Cao cũng mặt mày hớn hở.
Xưởng trưởng Cao cười nói: "Đây đều là nhờ cố vấn Tô, hiện tại xưởng thép của nước chúng ta đều muốn làm loại lò này, khắp nơi đều xây dựng, thành tựu không hề tệ. Cố vấn Tô, chuyện này không thể không kể đến công lao vĩ đại của cậu."