Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 357
Cập nhật lúc: 2024-10-02 22:03:20
Lượt xem: 15
Chương 357:
Bởi vì hiệu trưởng Tô luôn cảm thấy nhà con trai thứ ba sẽ không ở lại huyện Bình An lâu nữa. Ông cụ không phải quá quan tâm đến người con trai thứ ba của mình, chỉ là không nỡ xa cháu trai cháu gái mình. Đặc biệt là bà nội Tô, sau khi nghe suy đoán của ông, buổi tối đều trốn tránh ngồi khóc một mình.
Nói không nỡ bỏ con cháu.
Hiệu trưởng Tô đề nghị năm nay cả nhà đều ở bên này đón giao thừa, buổi tối ngủ ở đây, chen chúc một chút cũng không sao.
Không ai có phản đối gì với sự sắp xếp này.
Trên thực tế, những gia đình khác, con cháu sẽ cùng với ông bà đón giao thừa, nhưng nhà bọn họ, ông bà chê bọn nhỏ ồn ào, mỗi năm ăn cơm xong đều lập tức về nhà.
Nhờ Giang Bác mà cả nhà được ăn một bữa cơm tất niên thịnh soạn.
Sau khi ăn cơm xong, các anh em trai liền chạy vào phòng sách chơi cờ, nịnh nọt ông cụ.
Bà cụ thì cùng các con dâu ngồi bên bếp lò cắn hạt dưa, Từ Mỹ Lệ lén lấy từ trong túi mình ra bộ bài.
Mọi năm trước đều ở nhà chơi với chồng, hai người cùng chơi, chơi không thú vị gì cả, năm nay cơ hội tốt như vậy, đúng lúc có thể cùng nhau chơi.
Phùng San cười nhạo: "Chị từ đâu mà học được vậy, đánh bài không phải là chuyện tốt.”
Bây giờ Từ Mỹ Lệ không cần làm khó Mã Lan, cho nên cũng không cần lôi kéo người chiến hữu này. Nói đến đây, bà ta từ lâu đã không hài lòng với vẻ ngoài cao ngạo của người em dâu thứ hai, nói: "Gì mà đánh bài chứ, người một nhà mình cùng chơi thì sợ gì, có phải thím không biết chơi không. Cũng đúng, các người đều là gia đình cán bộ, nhất định không chơi mấy thứ thô tục như vậy.”
Phùng San cười: "Em không biết chơi ư? Em chơi từ nhỏ tới lớn đấy, xem ai không biết chơi!”
“Em không biết.” Mã Lan ngồi bên cạnh thành thật nói.
Từ Mỹ Lệ nghe được lời này trong lòng liền âm thầm mừng rỡ, bà ta chơi cũng không giỏi, vừa hay có người xếp cuối.
Miệng vẫn nhiệt tình đáp: "Ai nha, thắng thua không quan trọng, đến đây, học chơi, khó khăn lắm năm nay mới có cơ hội này, coi như là chơi cùng với mẹ.”
Bà cụ Tô sớm đã chuẩn bị sẵn rồi, lúc còn trẻ, bà cụ rất thích chơi trò này, tuổi tác lớn rồi lại càng không có cơ hội.
Thấy bà cụ thích, Mã Lan cũng góp một chân cho đủ người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-357.html.]
Tống Sở vốn đang cùng với nhóm Tô Bảo Cương cùng nhau thảo luận về quyển sách mới, kết quả nhóm Tô Bảo Cương chạy vào trong vườn chơi nặn người tuyết, cô sợ lạnh, dứt khoát ngồi xuống cạnh mẹ xem đánh bài: "Mẹ, cái này chơi vui không?”
TBC
“Trẻ con đừng chơi.” Mã Lan không muốn mấy đứa nhóc nhà mình học mấy chuyện như đánh bài.
Tống Sở trong lòng khó hiểu, nếu trẻ con không được chơi, vậy nhất định không phải thứ tốt đẹp gì, vậy tại sao người lớn vẫn còn muốn chơi chứ?
Cô yên lặng ngồi ở một bên.
Giang Bác vẫn luôn bên cô không rời nửa bước, cũng ngồi bên cạnh Mã Lan.
Mã Lan không biết chơi, từ khi bắt đầu đã thua ba hiệp.
Mã Lan: "…..”
Tống Sở nhìn bác gái cả bọn họ mỗi người thắng một ván, đều vô cùng vui mừng, cô xem bài đều thấy sốt ruột, miệng còn cổ vũ Mã Lan: "Mẹ, mẹ cố lên nhé. Trăm hay không bằng tay quen, mẹ đánh thêm vài trận nữa có thể sẽ thắng thôi.”
Từ Mỹ Lệ xoa đầu cô, sau đó một bên lật bài một bên đắc ý đáp: "Sở Sở à, cái này không phải xem kỹ thuật, đây là xem vận may, mẹ con hôm nay không đủ nhiệt thôi.”
Tống Sở cọ cọ vào người Mã Lan: "Mẹ, truyền nhiệt cho mẹ.”
Sự chú ý của Giang Bác rơi trên những quân bài, sau khi quét mắt qua những quân bài trong tay Mã Lan, trong đầu anh bắt đầu âm thầm tính toán.
Sau đó chờ những người khác ra bài, anh liền nói: "Ra 5 vạn.”
Mã Lan do dự một chút, lặng lẽ ra một quân 5 vạn.
Từ Mỹ Lệ cười nói: "Đồng chí Mã Lan, thím nghe con trai mình thật đấy, trẻ con làm sao mà biết chơi cái này được?”
Mã Lan nói: "Dù sao cũng đánh chơi mà thôi, thắng thua không quan trọng.”
Tống Sở nói: "Không sai, mẹ thua bao nhiêu cũng được.”
Mã Lan: "…..” Không, thật ra bà không muốn thua.
Trong lòng thì nghĩ như vậy, nhưng vì giữ gìn mặt mũi của chính mình, Mã Lan vẫn dưới sự chỉ điểm của Giang Bác mà ra bài, sau đó…