Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 415
Cập nhật lúc: 2024-10-04 21:52:13
Lượt xem: 11
Mã Lan lo lắng con gái còn nhỏ bị người ta lừa, cho nên lại lén tìm con trai nhìn có vẻ đáng tin: "Quan tâm Sở Sở thật tốt, đừng để con bé thân thiết với bạn học nam quá. Hiện tại nam sinh trưởng thành, không đơn thuần giống như trước kia. Cho nên cần chú ý hơn trước đây, để Sở Sở học tập nhiều chút, đừng tiếp xúc với nam sinh nào."
Giang Bác gật mạnh đầu, tỏ vẻ vô cùng đồng tình với lời nói của mẹ: "Con sẽ để ý đến em ấy!"
Cơm nước xong, hai anh em Lôi Hổ Lôi Báo cách vách lại tới, Giang Bác liếc nhìn bọn họ, nội tâm không có gì lo lắng. Trải qua lần ở chung này, anh cảm thấy này hai kẻ này ngốc như vậy, hẳn là không được ai thích.
Hai anh em không biết chính mình bị Giang Bác xếp vào hàng ngũ ngốc nghếch nên vẫn cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Vốn dĩ trước đây vào ngày khai giảng đầu tiên, hai người sẽ kiếm chuyện quậy phá một chút, nhưng lần này không giống, lúc khai giảng bọn họ còn được giáo viên khen ngợi.
Bởi vì nghỉ hè Giang Bác đã giúp bọn họ học bù, cho nên sau khi khai giảng, thầy cô giảng gì bọn họ cũng có thể hiểu được.
Khi giáo viên đặt câu hỏi, bọn họ liền chủ động giơ tay xin trả lời.
Lôi Báo còn tốt, rốt cuộc cũng mới học lớp mười, trước kia giáo viên không quen biết cậu ta. Nhưng Lôi Hổ lại khiến giáo viên kinh ngạc, còn nói một câu ngạn ngữ: "Kẻ sĩ ba ngày không gặp, phải nhìn bằng con mắt khác."
Lôi Hổ bắt chước giọng điệu của giáo viên nói xong, lại có chút xấu hổ.
Tống Sở nói: "Anh Hổ Tử, vậy anh càng phải nỗ lực nha, cũng không thể làm thầy cô thất vọng, nếu lần sau mời anh trả lời câu hỏi, anh không trả lời được, như vậy giáo viên sẽ rất mất mặt."
Lôi Hổ cảm thấy rất đúng.
Giáo viên đã khen cậu ta trước cả lớp, nếu cậu ta không biết cố gắng, không phải sẽ khiến thầy cô mất mặt sao?
Đối với một tên học kém hiếm khi được giáo viên công nhận mà nói, có thể làm giáo viên khen đã là một trải nghiệm vô cùng quý giá, nên cậu ta muốn tiếp tục cố gắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-415.html.]
"Anh sẽ nỗ lực học tập, hôm nay trở về anh sẽ học tiếng nước ngoài, anh phát hiện trí nhớ của mình không tệ lắm, trước kia tại sao lại không phát hiện ra nhỉ?"
Tống Sở nói: "Ông Lôi rất thông minh, các anh học ông ấy đi."
Hai anh em…
Đến cả lãnh đạo lớn cũng quan tâm đến việc đi học của Giang Bác.
Quan tâm đến tình hình sinh hoạt ở trường của anh.
Dù sao lần này Giang Bác lấy ra kỹ thuật điều khiển bươm bướm từ xa cũng mang đến cho đất nước lợi ích rất lớn, ở phương diện thông tin và máy tính, kỹ thuật con chip dường như cũng có phát hiện mới, nhờ vậy mà viện nghiên cứu vũ khí bên kia có thêm ý tưởng mới nhờ món đồ chơi này.
TBC
Tất cả đều phát triển một cách rất nhanh, mà mọi thứ đều do cậu bé mười hai tuổi này mang tới.
Sau khi biết Giang Bác ở trường học rất tốt không gặp bất cứ khó khăn gì thì ông cũng yên tâm hẳn, còn bảo người phía dưới làm tốt công việc bảo vệ rồi quay sang nói chuyện phiếm cùng lãnh đạo số hai.
Lãnh đạo lớn nói: "Đứa bé này hoàn toàn không cần đi học, thế nhưng cậu ấy lại kiên trì đi, mặc dù chỉ là đi theo em gái, thế nhưng việc này cũng nói rõ cậu ấy còn rất quan tâm đến giáo dục. Lần trước trò chuyện cùng nhau, cậu ấy còn đưa ra ý kiến về phương diện giáo dục, đại khái là nói người tài không nhiều khiến việc phát triển kỹ thuật bị hạn chế "
Lãnh đạo số hai nói: "Giáo dục quả thực rất quan trọng, hai năm qua phát triển công nghiệp trong nước tăng nhanh, càng ngày càng cần thanh niên có trí thức làm công nhân. Ví dụ như lần này thủ đô đang chuẩn bị mở công xưởng chế tạo chip và công xưởng chế tạo bóng tinh thể, thứ này ở trong nước còn mới, công nhân lâu năm cũng không có kinh nghiệm, bọn họ học vấn thấp cũng không hiểu những thứ này, cần dùng đến phần tử trí thức."
Lãnh đạo lớn hút thuốc, như có điều suy nghĩ.
Bắt đầu từ thập niên 50, có rất nhiều thanh niên có trí thức tự động về vùng sâu xây dựng nông thôn.
Mấy năm nay thanh niên có trí thức ở tỉnh thành càng ngày càng nhiều, các vị trí công tác cũng không đủ, dễ dẫn đến một ít vấn đề mâu thuẫn.
Nếu như công nghiệp chế tạo và khoa học kỹ thuật nước nhà phát triển, và có thể duy trì một mức độ như vậy thì những người đấy sẽ có nơi bố trí ổn định.