Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 428
Cập nhật lúc: 2024-10-04 21:55:08
Lượt xem: 9
Nhà Sư trưởng Cao đang chuẩn bị bữa tối.
Sư trưởng Cao mấy ngày nay cũng bận rộn đến mức chân không chạm đất, khi ông ta về nhà nhìn thấy cửa sổ nhà mình đã bị phá vỡ bèn hỏi chuyện gì đã xảy ra.
Nghe nói là con trai của Thủ trưởng Lôi làm, liền nói với vợ: “Quên đi, kẻo nháo đến khó coi.”
TBC
Tuy nhiên vợ ông ta lại nói: "Cửa kính rất đắt, hơn nữa lần này bỏ qua, lần sau bọn họ sẽ làm loại chuyện này thường xuyên, Thủ trưởng Lôi là người hiểu lý lẽ, ông cứ yên tâm."
"Ở cùng một cái sân, chúng ta đừng làm lớn chuyện."
"Biết rồi, tiền cũng đã bồi thường còn có thể làm gì nữa, lát nữa cắt kính lắp vào."
Sư trưởng Cao nghe thấy còn được bồi thường tiền, vẻ mặt của ông ta không tốt lắm.
Cả nhà đang chuẩn bị ăn cơm thì nghe tiếng đập cửa.
Nghe thấy tiếng động, con trai của ông ta lập tức chạy vào phòng.
Vợ ông ta ra mở cửa, nhìn thấy cả nhà họ Lôi đứng ở ngoài cửa, còn có cả nhà mới tới kìa, bà ta nói: "Mọi người tới đây làm gì vậy?"
Sư trưởng Cao cũng đi ra.
Ông ta còn chưa nói chuyện, Thủ trưởng Lôi đã nghiêm túc mở lời: "Gọi con trai ông ra đây."
"Có chuyện gì vậy?"
"Gọi nó ra đây, ra ngay."
Thủ trưởng Lôi thậm chí không thèm giải thích với ông ta, trực tiếp ra lệnh.
Bây giờ ông ấy đang rất tức giận, muốn biết tại sao chuyện xảy ra hôm nay lại đổ lên đầu con trai mình.
Sư trưởng Cao chớp mắt, nhìn con trai đang trốn trong phòng gọi hai đứa ra ngoài.
Gia đình họ cũng có hai đứa con trai, một đứa mười ba tuổi và đứa còn lại mười tuổi.
Nhìn thấy Thủ trưởng Lôi, cả hai đều có chút chột dạ và sợ hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-428.html.]
Lôi Hổ và Lôi Bảo suýt nữa lao lên đánh nhau nhưng lại bị Tống Sở ngăn lại: "Làm rõ mọi chuyện trước đã.”
Thủ trưởng Lôi hỏi: "Vừa rồi các cháu nói kính trong nhà là do Lôi Hổ và Lôi Báo nhà chúng ta đập vỡ, đây là các cháu nói đúng không?"
Nghe thấy lời này, vợ Sư trưởng Cao nói: “Không phải trước đó đã nói rõ ràng với ông rồi ư? Sao ông lại tới đây vì chuyện này nữa?"
Thủ trưởng Lôi trả lời: "Bà nói con trai tôi đã làm vỡ kính vào lúc mười giờ sáng nhưng vào lúc đó con trai chúng tôi không có trong sân! Làm thế nào mà chúng nó làm vỡ kính nhà bà được?"
Cao Hiểu Quang, con trai cả của Sư trưởng Cao nói: "Có, có lẽ họ đã nói dối."
"Cậu mới nói dối!" Tống Sở tức giận nói: "Anh Hổ Tử và chúng tôi vẫn luôn ở bên ngoài, chúng tôi còn đi quảng trường chơi, rồi đi Tử Cấm Thành, vé đều ở chỗ này!"
Bà Lôi nói: “Cho nên, vì sao các người lại đổ oan cho con trai tôi?”
"Không, không bị oan!" Cao Hiểu Quang nói.
Sư trưởng Cao thấy con mình như vậy, lại thấy nhà họ Lôi bên này có nhân chứng vật chứng, liền hỏi: "Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"
Vợ của Sư trưởng Cao lúc này cũng bắt đầu lung lay, nhưng bà ta lại cảm thấy con mình sẽ không nói dối, dù sao mấy đứa nhỏ khác cũng nói như vậy, vì thế lại nói: "Ai mà biết đó có phải là vé của bọn họ hay không?"
Bà Lôi nói: "Có thể đi hỏi thử các đồng chí đang trực ban bên kia, bọn họ đều là quân nhân, trí nhớ tốt. Nhất định sẽ biết rõ khi nào chúng tôi đi ra ngoài, khi nào thì quay trở về, muốn biết có phải hay không thì bây giờ gọi họ qua hỏi một chút?"
Lúc này hai đứa nhỏ mới lộ rõ vẻ hoảng sợ.
Không cần hỏi lại cũng biết chúng nó nói dối rồi.
Sư trưởng Cao tức giận đạp con trai cả ngã xuống dưới đất: "Cho ông đây lời giải thích rõ ràng!"
Đi đắc tội đến người nhà của Phó quân trưởng, đây là không có việc gì làm muốn tìm phiền phức sao? Ai cho bọn chúng cái lá gan đấy?
Con trai út của Sư trưởng Cao - Cao Hiểu Vinh tuổi còn nhỏ bị dọa cho khóc, trực tiếp nhận tội: "Con nói con nói, là chúng con làm…"
Buổi sáng hôm nay, một đám nhỏ chơi b.ắ.n ná, khi đó cũng không biết là đứa nào làm cho cửa kính phía trên của nhà họ Cao vỡ ra, nhưng không đứa nào chịu nhận trách nhiệm, ai cũng cảm thấy không phải do mình làm.
Sau đó, vợ của Sư trưởng Cao phát hiện kính bị vỡ liền chạy đến, bọn chúng lập tức sốt ruột theo thói quen kéo anh em nhà họ Lôi ra chịu tội thay.
Hỏi bọn họ tại sao lại muốn cho anh em nhà họ Lôi gánh tội ư?