Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 430
Cập nhật lúc: 2024-10-04 21:55:37
Lượt xem: 7
Tô Chí Phong ra mở cửa, Sở trưởng Thái liền vào trong sân, sau đó chỉ vào đống đồ vật bên ngoài cửa: "Cậu xem, chúng tôi thật sự làm ra rồi, hiện tại mới 23:45 phút tối, lễ Quốc Khánh còn chưa qua, quốc gia vẫn còn rất vững mạnh."
Mới vừa nói xong, ông ta liền nghiêng sang một bên, ngã xuống.
Mấy người Mã Lan bị doạ, vội vàng đỡ lấy, cũng may bên ngoài có binh lính nhanh tay đem người nâng dậy, nhưng Sở trưởng Thái đã lâm vào hôn mê.
Giang Bác dùng tinh lực của mình kiểm tra đại não của ông ta: "Ông ấy chỉ là ngủ say thôi."
"Là sao?"
Tống Sở lo lắng nói: "Chính là hôn mê đó."
"Vậy mau đến bệnh viện nhanh." Mã Lan hét lớn.
Một đám người lại nhanh chóng khiêng sở trưởng Thái đi, nhưng thật ra họ vẫn để lại một đội chiến sĩ để canh giữ đống đồ.
Trong khuôn viên quân khu vang lên tiếng ồn, nên có rất nhiều người trong nhà ra xem, gia đình họ Lôi ở bên cạnh cũng đi ra.
Thủ trưởng Lôi và bà Lôi, còn có Lôi Hổ cùng Lôi Báo, đều còn mặc quần áo ngủ, đi dép lê, có vẻ là vội vàng đi ra.
Thấy tình huống như vậy, bọn họ muốn tới xem đã bị tiểu binh cầm s.ú.n.g ngăn cản: "Thủ trưởng, chúng tôi đang chấp hành nhiệm vụ, ngoại trừ đồng chí Tô Giang Bác, bất kể là kẻ nào cũng không thể động vào vật này."
Thủ trưởng Lôi: "…"
Thủ trưởng Lôi biết đây là đang chấp hành nhiệm vụ bảo mật, xem ra nhà họ Tô vẫn ổn, liền cùng vợ và con trai vào nhà.
Đáng tiếc bà Lôi ngay cả nhìn ông cũng không thèm nhìn, đến cả con trai cũng không thèm nhìn ông ấy cái nào.
Sau khi hỏi Mã Lan chuyện gì xảy ra, liền cùng con trai vào nhà.
Thủ trưởng Lôi vẻ mặt chột dạ, muốn lại gần, nhưng không chịu nỗi hổ thẹn, chỉ có thể áy náy đi theo sau vào trong nhà.
Tô Chí Phong đi theo đến bệnh viện, còn Mã Lan ở lại chăm sóc hai đứa nhỏ.
Sau một hồi ầm ĩ, người nhà họ Tô cũng không ngủ được, hơn nữa cũng không thể mặc kệ những chiến sĩ bên ngoài.
Mã Lan mời bọn họ vào nhà ngồi nhưng đội trưởng dẫn đầu lại nói: "Chúng tôi đang chấp hành nhiệm vụ, mấy thứ này mời đồng chí Tô Giang Bác ký nhận."
Mã Lan nhìn con trai mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-430.html.]
Giang Bác đi tới, liếc nhìn chiếc máy tính nặng nề kia. Anh trầm mặc một lát, sau đó nói: "Giúp tôi dọn vào phòng, để tôi xem một chút."
Hai tiểu binh ngay lập tức hỗ trợ đem đồ đạc chuyển vào trong phòng, hai người đều không dám nhìn xung quanh nhiều, sau khi chuyển xong liền cùng những người khác ra ngoài canh chừng.
Nhiệm vụ của bọn họ là phải trông coi những thứ này, không thể để cho người ngoài tiếp xúc.
Tống Sở khá lo lắng: "Anh Tiểu Bác, ngài Sở trưởng kia không sao chứ?"
"Chỉ là mệt mỏi quá độ thôi." Giang Bác vừa lắp máy tính vừa nói.
"Ông ấy là làm quà sinh nhật cho chúng ta mới sinh bệnh sao?" Tống Sở áy náy, hai mắt đỏ hoe.
Tay Giang Bác dừng lại một chút.
Mã Lan nói: "Ông ấy là vì đất nước, nước ta còn nhiều khó khăn nên bọn họ chỉ có thể nỗ lực nhiều hơn người khác."
Tống Sở cảm động nói: "Anh Tiểu Bác, bọn họ thật lợi hại, em còn tưởng bọn họ không thể làm xong kịp."
Thật ra kết quả này, anh cũng không nghĩ tới, không nghĩ rằng bọn họ có thể hoàn thành trong thời gian ngắn như vậy.
Lúc trước, ấn tượng của anh với đất nước này chính là quá lạc hậu, luôn chậm chạp, làm gì cũng không đạt tới hiệu quả như mong muốn, cảm thấy rất thất vọng.
Nhưng lúc này, anh thật sự ngạc nhiên.
Có vẻ như họ cũng không kém cỏi như vậy, mặc dù rất lạc hậu về khoa học kỹ thuật và vật tư, nhưng một số phương diện vẫn có thể bù đắp.
Các dây cắm đều đã được kết nối với nhau.
TBC
Giang Bác mở công tắc nguồn điện, sau đó dùng hai tay non nớt của mình lướt ngón tay trên đó.
Mã Lan nhìn thao tác này của con mình, mở to hai mắt đầy kinh ngạc.
Cái này không khác gì hacker mà bà nhìn thấy trong phim.
Con trai bà thật tuyệt vời.
Theo từng mệnh lệnh của Giang Bác, hệ điều hành đã hoàn thiện trên máy tính.
Mã Lan: "....." Hệ điều hành ra đời theo cách này sao?